Có một tình yêu như thế đấy…

Cập nhật lúc 09:19, 30/08/2010 (GMT+7)
 
Blog Việt - Truyện dịch

Lời người dịch truyện ngắn: “Một ngày tình cờ mình lục tìm được trong chiếc ngăn kéo cũ của một người bạn một tờ báo Trung Quốc đã khá cũ rồi. Cũng vì thời gian rảnh rỗi nên mình đã đọc tờ báo đó. Khi đọc được bài viết này mình đã thật sự rất xúc động đến bật khóc, khóc như một đứa trẻ. Một câu chuyện hoàn toàn có thật về một tình yêu thật đẹp nhưng cũng rất buồn. Nhưng trên tất cả những điều đó là một tấm lòng vô cùng cao thượng, hi sinh hết lòng vì người mình yêu của một cô gái, rồi…cũng chính cô gái đó đã tự rời xa người yêu để chàng trai có được hạnh phúc trọn vẹn còn mình thì nhận lại sự ô nhục, đau khổ, tổn thương đến suốt cuộc đời này. Quả thật, mình cũng không thể nói thêm được điều gì nữa, một cảm giác day dứt cứ ám ảnh mãi tâm trí của mình về tình yêu, niềm hạnh phúc, sự khổ đau, sự hi sinh …vv. Tất cả những điều đó đã tạo nên một cuộc sống muôn màu muôn vẻ với đủ mọi dư vị đắng cay, mặn ngọt . Vì vậy, mình đã quyết định dịch câu chuyện này sang tiếng Việt để độc giả cùng đọc, cảm nhận và chia sẻ cảm xúc với mình cũng như với chính những nhân vật trong câu chuyện này.”
 
Ảnh minh họa: vi.sualize

  • Có một tình yêu như thế đấy…

Ngày 15 tháng 08 năm 2001, cô gái 21 tuổi xinh đẹp Liễu Lệ Quyên từ Hồ Bắc tới Thâm Quyến để làm thuê. Ngay ngày đầu ở Thâm Quyến, cô thật may mắn khi tìm được công việc là nhân viên marketing của một công ty quảng cáo với mức lương là 700 NDT/ tháng. Càng may mắn hơn nữa là tình yêu đã tìm đến với cô. Nhân viên nghiệp vụ của công ty Vương Húc, người Hà Nam, một thanh niên cao to đẹp trai. Anh thường nói đùa Lệ Quyên là người đồng hương của mình. Về sau, hai người thường xuyên quan tâm tới nhau. Một lần, khi sắp tan làm, quản lý nghiệp vụ muốn Liễu Lệ Quyên tìm một tài liệu về lĩnh vực quản lý công ty trong máy tính. Tìm được rồi cô liền copy nó vào một chiếc đĩa. Nhưng sau đó tìm thế nào cũng không thấy. Nửa giờ đã trôi đi, người quản lý vô cùng tức giận đã mắng cô một hồi. Lúc đó, Lệ Quyên đã không kìm được nước mắt.

Lúc này, Vương Húc đi tới. Biết được sự tình, anh liền lặng lẽ đến bên ngồi cạnh cô, an ủi cô và rất nhanh đã tìm được chiếc đĩa đó và mang đến ngay cho người quản lý. Liễu Lệ Quyên đã vô cùng cảm kích vì Vương Húc đã thay mình giải quyết vấn đề rắc rối đó. Lúc chào tạm biệt anh, trong lòng cô tự dưng tràn ngập một tình cảm rất lạ. Cô biết rằng mình đã yêu anh. Còn Vương Húc, anh cũng rất có cảm tình với Lệ Quyên. Nhưng anh lại là một chàng trai rất nhút nhát, không dám bày tỏ tình cảm của mình. Cứ mỗi lần bắt gặp ánh mắt của cô là anh lại lúng túng như muốn độn thổ. Điều này khiến cho cô vừa vui sướng vừa buồn cười. Cô thầm nghĩ “ Anh chàng này thật là ngốc!”

Tháng 10 năm 2001, trong buổi tiệc chiêu đãi của công ty tại một nhà hàng hải sản, Liễu Lệ Quyên và Vương Húc được xếp ở cùng một nhóm. Khi đang xiên thịt để nướng, Lệ Quyên không cẩn thận đã bị một thanh nứa đâm vào tay, máu chảy ra đầm đìa. Vương Húc vô cùng lo lắng, vội vàng kêu to lên và ngay lập tức chạy tới chỗ cô, băng bó vết thương cho cô, ánh mắt anh nhìn cô đầy trìu mến, yêu thương. Các đồng nghiệp thâý vậy đồng loạt kêu ầm lên khiến cả hai người đều đỏ mặt thẹn thùng không nói được câu gì.

Sau đó, Lệ Quyên và Vương Húc yêu nhau say đắm. Vì công ty có quy định nhân viên trong công ty không được yêu nhau nên Vương Húc đã chuyển tới một công ty khác. Điều này càng khiến Lệ Quyên cảm động. Không lâu sau, hai người cùng nguyện ước sẽ kết nghĩa trăm năm.

Quãng thời gian đó là lúc Lệ Quyên vô cùng hạnh phúc, dồn hết tâm sức để vun vén cho tình cảm của hai người. Nhưng chỉ có điều khiến cô băn khoăn là cô thường đọc được trong ánh mắt người yêu một nỗi u buồn khó tả. Có một lần, cô vô tình lấy ở trong túi của Vương Húc ra một lọ thuốc nhỏ, ngay lập tức anh giằng lấy nó, hét lên” Ai khiến em lục đồ của anh”. Lệ Quyên tủi thân mà bật khóc. Vương Húc vội vàng xin lỗi” Xin lỗi em, anh không nên quát em như vậy. Lọ thuốc này là để chữa bệnh viêm mũi. Anh vốn bị viêm mũi mà”. Lệ Quyên nghĩ” Viêm mũi ư! Đó có phải là trọng bệnh đâu mà anh ấy phải bực mình đến mức ấy chứ”. Nhưng sau đó cô lại quên ngay và chỉ nhắc nhở người yêu là phải giữ gìn sức khoẻ.

Vào một ngày cuối tháng 10 năm 2002, sau khi tan làm, Lệ Quyên vui vẻ trở về nhà với một bó hoa tươi thắm trên tay. Bất chựt cô nhìn thấy một bức thư để trên bàn “Lệ Quyên, anh đi đây. Anh không thể tiếp tục tiếp nhận tình yêu của em được nữa, đừng tìm anh nữa. Hãy quên anh đi”

Lệ Quyên cảm thấy như trời đất sụp đổ dưới chân. Cô không biết mình đã làm sai điều gì khiến Vương Húc bỏ cô. Nhưng cô chợt nhớ đến ánh mắt u buồn của người yêu và chuyện về lọ thuốc. Cô cảm thấy Vương Húc có điều gì đó giấu giếm mình. Ngay ngày hôm sau, cô quyết định đi hỏi những người cùng công ty Vương Húc, “ Có lẽ họ biết anh ấy đi đâu chăng?”. Nhưng khi cô gọi điện thoại đến thì nhận được câu trả lời là họ chỉ biết Vương Húc đã xin nghỉ việc, ngoài ra họ không biết thêm gì nữa. Thế là chiều hôm đó, cô xin nghỉ việc để tới chỗ ở của anh. Cô đã tìm được một người bạn tốt của Vương Húc tên là Tiểu Lý. Nhưng dẫu hỏi thế nào, Tiểu Lý cũng không nói. Sau đó, bị cô thúc bách, anh này đành phải cho cô biết địa chỉ cô em họ Vương Húc ở ngoại thành.

Qúa vui mừng, Lệ Quyên vội đến ngay nhà cô em họ đó. Cô này liền đem hết sự tình kể cho Lệ Quyên. Hoá ra anh bị suy thận, một căn bệnh hiểm nghèo và vô cùng tốn kém mà đối với một gia đình nông dân phải chạy ăn quanh năm thì quả thật là không có cách gì chi trả được. Mang theo tâm trạng chán nản và tuyệt vọng, Vương Húc quyết định một mình lặng lẽ ôm nỗi đau khổ trở về quê nhà chờ đợi cái chết.

Cô em họ chưa nói xong câu chuyện thì Lệ Quyên đã không cầm được nước mắt. Cô thầm trách người yêu “ Vương Húc à! Sao anh lại ngốc như vậy? Anh tưởng rằng rời xa em như thế này là yêu em sao?” Cô em họ thấy Lệ Quyên xúc động như vậy liền nói cho cô biết Vương Húc đang chữa bệnh ở quê nhà và cho cô số điện thoại của bệnh viện nơi anh đang điều trị. Có được số điện thoại này, Lệ Quyên mừng quá, bao nỗi phiền muộn trong lòng đã tiêu tan hết. Cô quay số điện thoại đường dây bên kia vang lên tiếng nói yếu ớt mà rất đỗi quen thuộc “Alô” thì cô chỉ cất lên được hai tiếng “Vương Húc” và không thể cất lên lời được nữa. Vương Húc nhận ra giọng nói của Lệ Quyên, anh cũng nghẹn ngào.

Sau một hồi trấn tĩnh lại, Lệ Quyên thảng thốt “ Vương Húc, tại sao anh lại như vậy? Thật là không công bằng. Em yêu anh như vậy cơ mà!”. Vương Húc nói “ Anh không muốn làm em đau khổ”. Cuối cùng, cô nói với anh rằng mình sẽ quyết tâm đi làm kiếm tiền cho anh chữa bệnh, quyết không để cho anh sống trong sự tuyệt vọng.
 
Ảnh minh họa: vi.sualize


Vì cô vô cớ nghỉ việc không có lý do, Lệ Quyên đã bị đuổi việc. Nhưng rất may, sau đó cô đã xin được vào một công ty chuyên các sản phẩm giấy với chức danh là trợ lý bộ phận tư vấn khách hàng, mức lương hơn 1800 tệ. Cô thầm nghĩ “ Qủa là trong cái rủi cũng có cái may”.

Từ đó, Lệ Quyên làm việc rất chăm chỉ để cuối tháng có thể gửi cho người yêu 1200 tệ. Lúc đó, Vương Húc nưa tháng phải lọc thận một lần. Như vậy, tiền chữa bệnh 1 tháng là 800 tệ, còn dư 400 tệ, Lệ Quyên muốn người yêu dùng số tiền đó để bồi dưỡng cơ thể. Vậy là cô chỉ còn 600 tệ cho 1 tháng. Đới với một nơi vật giá cao như Thâm Quyến, tiền nhà, tiền ăn...vv. Không cần tính cũng biết cuộc sống của Lệ Quyên khó khăn như thế nào.

Mỗi lần, Lệ Quyên gọi điện tới, Vương Húc đều khuyên cô không nên gửi tiền tới. Nhưng cô không nghĩ như vậy. Cô luôn luôn mang một tâm niệm mình phải kiếm thật nhiều tiền để cứu người yêu. Vì vậy, cô cũng không nỡ tiêu mấy trăm tệ để tới thăm người yêu, chỉ dám gọi điện tới mỗi ngày động viên anh nhất định phải lạc quan, phải có niềm tin đề chiến thắng bệnh tật.

Nhưng dù cố gắng thế nào chăng nữa, cô cũng không thể ngăn cản được sự tiến triển của căn bệnh quái ác. Đến cuối năm 2002, Vương Húc đã phải lọc thận mỗi tháng 4 lần với số tiền là 1600 tệ chưa kể các loại thuốc phụ trợ và tiền bồi dưỡng cho anh. Lệ Quyên có gửi toàn bộ lương tháng của mình cũng không đủ nữa.

Gia đình Vương Húc còn một người em gái đang đi học, bố anh là thợ mộc cũng không thể có tiền cho anh chữa bệnh. Một lần, mẹ của Vương Húc đã nói chuyện qua điện thoại với Lệ Quyên “ Lệ Quyên! Vương Húc không muốn cháu lại gửi tiền nữa đâu. Cả nhà bác chịu ơn cháu nhiều lắm rồi...”. Lệ Quyên không cầm được nước mắt “ Bác ạ! Cháu tự nguyện làm tất cả điều này mà. Chỉ cần cháu còn sống, cháu quyết không để anh ấy ra đi như vậy”.

Nhưng thực tế quả là quá tàn nhẫn. Để có tiền cho người yêu chữa bệnh, cô đã phải vay mượn bạn bè tới hơn 1 vạn tệ. Những ngày tháng vô cùng khốn khổ ấy khiến cho con người ta thêm chán nản. Vì thế, đã có lúc Lệ Quyên muốn vứt bỏ tất cả. Nhưng ý nghĩa đó liền bị vùi lấp ngay vì cô nghĩ đến mình mà cũng không thể giúp được Vương Húc thì anh ấy chỉ còn con đường chết mà thôi.

Sau tết Nguyên đán 2003, Lệ Quyên vừa gửi cho người yêu 1400 tệ, cô chỉ còn lại hơn 400 tệ, lại còn phải trả tiền thuê nhà 100 tệ. Cô thật sự rối bời, không biết mình nên sống tiếp như thế nào nữa. Tối hôm đó, Lệ Quyên đến công ty làm thêm với tâm trạng “Trăm mối tơ vò”. Trên đường đi, cô bất ngờ gặp khách hàng quen thuộc của công ty. Đó là giám đốc Lưu của công ty thực phẩm. Ông Lưu vì vấn đề hợp đồng mà đang tìm gấp nhân viên tư vấn khách hàng. Lệ Quyên đã ngay lập tức giúp ông ta giải quyết công việc. Giám đốc Lưu ngoài việc cảm ơn Lệ Quyên còn mời cô dùng bữa tối. Thịnh tình khó từ chối nên cô đã nhận lời.

Sau đó, Lệ Quyên còn nhận lời đi dự tiệc cùng giám đốc Lưu. Ông này đối đãi với cô rất tốt và thường tìm đủ mọi lý do để đưa cô về nhà. Một lần vì Vương Húc còn nợ 2400 tệ viện phí nên anh đã phải xuất viện. Mẹ anh chẳng còn cách nào khác đành phải nhờ tới Lệ Quyên. Lệ Quyên lúc này chẳng lấy đâu ra số tiền đó. Tình thế cấp bách buộc cô phải gọi điện cho giám đốc Lưu. Ông không hỏi lý do liền đưa ngay cho cô 5000 tệ.

Sau này, giám đốc Lưu cần tới cô, vì trong lòng Lệ Quyên luôn mang một cảm giác chịu ơn mà chưa trả được nên cô đành phải đi cùng ông ta. Lệ Quyên đã đọc được tất cả trong ánh mắt đầy dục vọng, ham muốn của ngài giám đốc. Vì vậy, trong lòng cô không khỏi có chút hoảng loạn.

Vào một ngày cuối tháng 4 năm 2003, Lệ Quyên lại một lần nữa mượn ông Lưu 2000 tệ gửi cho Vương Húc. Buổi chiều hôm đó, giám đốc Lưu đã gọi điện hẹn gặp cô tối hôm đó tại một khách sạn. Cô chợt lờ mờ hiểu ra rằng sẽ xảy ra chuyện gì. Vì vậy, cô không khỏi do dự nếu nhận lời thì điều mình lo sợ có thể sẽ thành sự thật, nhưng nếu không đi thì lần sau sẽ không thể mượn được tiền của ông ta nữa. Trong tâm trạng tuyệt vọng, cô quyết định nhận lời. Nhưng thật không ngờ, chính giây phút đó đã đẩy cô xuống vực thẳm của cuộc đời. Sau vài li rượu, trong tâm trạng nửa tỉnh nửa say, cô đã mất đi cái quý giá nhất của đời người con gái...Vậy mà ngay trong lúc đó cô vẫn chỉ có một tâm niệm “ Vương Húc! Em sẽ làm tất cả để anh mãi mãi không bao giờ rời xa em...”.

Trở về nhà, Lệ Quyên vật mình xuống giường, khóc nức nở. Cô không hiểu tại sao số phận lại đẩy mình tới thảm cảnh này. Chẳng lẽ vì tình yêu mà cô phải trả giá lớn đến thế này sao? Đối với tất cả những gì mình đã làm cô chỉ ao ước giá mình đừng quen biết anh ấy. Ôi! Tình yêu cuối cùng để đổi lấy sự ô nhục này ư? Nhưng thật sự cô đã không còn cách lựa chọn nào khác.

Giám đốc Lưu cũng thất sự rất có cảm tình với cô xinh đẹp, trẻ trung Liếu Lệ Quyên. Ông ta muốn sống chung với cô một thời gian. Vì vậy, ông ta đã chuẩn bị một bản “Hợp đồng tình ái” đặt trước mặt cô.
Mỗi tháng, cô sẽ được nhận 3000 tệ. Một năm sau sẽ trả cho cô 8 vạn tệ, nhưng trong thời gian 1 năm, cô sẽ phải làm “ bồ nhí”của ngài giám đốc, không được yêu ai.

Vì cô đã bị ông ta lấy đi cái quý giá nhất đời con gái, mà người cô yêu lại đang cần một số tiền lớn cứu mạng, nên cô đành ngậm nước mắt cầm tờ giấy hợp đồng đó về nhà. Tối hôm đó, cô cầm tờ giấy lên xem rồi khóc, khóc rồi lại xem. Nước mắt của người con gái đáng thương ấy đã ướt nhoè cả nét mực.
 
 
Ảnh minh họa: vi.sualize


Ngày hôm sau, Lệ Quyên cắn răng ký vào bản hợp đồng. Từ đó, cô bắt đầu cuộc sống là “ bồ nhí” một ông chủ giàu có. Từ lúc ký vào tờ giấy đó, tâm hồn cô như đã chết hẳn. Cô thường nghĩ “ Mình là ai đây? Chẳng qua cũng chỉ là một cô làm tiền. Đời còn gì nữa đâu....”. Nhưng sau đó, cô lại nghĩ nếu cứu được tính mạng của người yêu thì dù có phải chịu đựng sự ô nhục này cũng đáng. Từ đó, cô chỉ mong thời gian trôi qua thật nhanh để có đủ 8 vạn tệ cho Vương Húc chữa bệnh.

Giám đốc Lưu mỗi tháng chu cấp cho Lệ Quyên 3000 tệ, cô liền gửi cho Vương Húc 2000 tệ, chỉ còn lại 1000 tệ để chi tiêu hàng tháng thì cô cũng dùng nhiều vào việc gọi điện thoại hỏi thăm sưc khoẻ người yêu. Sau này, giám đốc Lưu phát hiện Lệ Quyên sống vô cùng tằn tiện, đến một bộ quần áo cho hợp thời trang cô cũng không dám mua. Thấy làm lạ, ông ta đã nhiều lần truy hỏi cô. Cực chẳng đã, Lệ Quyên cuối cùng cũng phải đem chuyện của mình kể cho ông ta. Nghe xong câu chuyện, ông ta bị xúc động mạnh. Đứng trước một cô gái vô cùng cao thượng như thế, ông ta cảm thấy mình vô cùng bỉ ổi và thấp hèn. Từ đó, không những mỗi tháng ông ta vẫn gửi cho Lệ Quyên 3000 tệ mà còn rất ít lui tới chỗ cô nữa.

Cô gái si tình Lệ Quyên đã đánh đổi tất cả vì tình yêu với Vương Húc. Vậy mà không hiểu sao tình cảm của hai người vẫn chẳng thấy gì sâu sắc hơn thậm chí là có một chút gì phai nhạt dần. Vương Húc ngờ vực hỏi Lệ Quyên làm sao mà có nhiều tiền thế? Cô đành nói dối là mình tìm được một công việc lương cao. Nhưng Vương Húc lại nói tiền mỗi tháng Lệ Quyên gửi tới, anh đều ghi vào một quyển sổ, sẽ có một ngày anh nhất định hoàn trả cho cô số tiền đó. Những lời nói vô tình của người yêu đã khiến cô rơi nước mắt. Nhưng thật lòng cô không hề trách anh. Cô nghĩ chắc anh bị nỗi đau đơn của bệnh tật giày vò nên thiếu tình yêu và sự quan tâm tới cô và coi đó là chuyện bình thường.

Cũng thời gian đó, Lệ Quyên liên tục gọi điện tới các bệnh viện lớn ở Bắc Kinh, Vũ Hán, Thượng Hải...vv, hỏi về việc ghép thận. Nhưng tất cả những câu trả lời đều khiến cô vô cùng thất vọng. Những bệnh viện này cho cô biết một ca phẫu thuật ghép thận như thế phải tốn ít nhất là 15 vạn tệ trở lên. Số tiền quá lơn này đã khiến Lệ Quyên như gục ngã. Trời ơi! Chẳng lẽ cái giá “ làm bồ nhí” suốt một năm trời như vậy cũng không đủ để cứu nổi tính mạng của anh ấy sao?”. Trong lúc thất vọng tràn trề thì đột nhiên bệnh viện Quân y 159 Tề Nam gọi điện tới và cho biết một ca ghép thận ở đó chỉ cần hơn 6 vạn tệ.

Đầu năm 2004, Lệ Quyên và giám đốc Lưu đã chấm dứt bản hợp đồng, cô đã nhận đủ số tiền 8 vạn tệ . Cầm số tiền đó trong tay, Lệ Quyên chỉ có một ý nghĩ “ Phải nhanh đến Chu Khẩu để Vương Húc có thể nhanh chóng được phẫu thuật. Cũng thật may, viện 159 gọi điện tới thông báo mọi việc đã chuẩn bị hết rồi, nhưng trước tiên phải nộp đủ 6 vạn tệ thì mới làm phẫu thuật được. Lệ Quyên nghe xong cô cảm thấy sung sướng như phát điện lên.

Ngày 16 tháng 03, Lệ Quyên tới nhà Vương Húc. Thật khó có thể diễn tả được tâm trạng cô lúc này. Nhìn thấy người yêu chỉ còn da bọc xương nằm trên giường bệnh, cô vội chạy tới, ôm chầm lấy anh. Hai người dường như chìm trong im lặng một lúc lâu, chỉ có những giọt nước mắt thay cho lời nói. Cảnh tượng ấy thật khiến cho những người vô tình nhất cũng phải rơi lệ.
 
Ảnh minh họa: vi.sualize


Ngày hôm sau, Lệ Quyên đưa người yêu tới bệnh viện 159. Nhưng thật lạ, nhà họ Vương lừng khừng dường như không muốn cho Vương Húc đi. Lệ Quyên rất lấy làm lạ. Phải khó khăn lắm mới có người cho thận, lại có tiền rồi. Họ sao lại như vậy nhỉ? Sau đó, cô liền vặn hỏi người yêu. Vương Húc cuối cùng cũng nói “Quyên! Bố mẹ anh đang đợi Ngô Hồng Lệ. Anh thật sự không biết phải giải thích thế nào cho em hiểu. Em đi hỏi bố mẹ anh đi.” Mang theo sư ngờ hoặc, Lệ Quyên vội đi hỏi mẹ Vương Húc.

Hoá ra, Ngô Hồng Lệ là người yêu đầu tiên của Vương Húc. Tốt nghiệp trung học, Hồng Lệ đã đỗ vào trường đại học sư phạm Hà Nam còn Vương Húc thì trượt đại học. Sau đó, anh thấy mình và Hồng Lệ rồi sẽ chẳng đi tới đâu cả. Vì thế khi Hồng Lệ nhập học không lâu, Vương Húc tới Thâm Quyến làm việc. Anh đã quyết định mình sẽ quên Hồng Lệ và chỉ chú tâm vào công việc. Vậy mà, làm việc chưa đợc bao lâu, anh phát hiện mình mắc bệnh thận. Lúc đó, anh cảm thấy vô cùng đau khổ. Nhưng cũng chính lúc đó, Lệ Quyên chợt xuất hiện như một luồng sinh khí mới xóa tan nỗi đau khổ của anh. Hai người đã giành tất cả tình yêu cho nhau. Nhưng chỉ một năm sau, anh được bệnh viện chuẩn đoán bị nhiếm độc nước tiểu cấp tính. Anh chỉ còn cách trở về quê nhà chờ chết. Nhưng thật không ngờ, khi gặp lại người yêu cũ Hồng Lệ sau 4 năm bặt tin tức, Hồng Lệ nói với anh rằng cô vẫn còn rất yêu anh và thường xuyên hỏi thăm tin tức của anh. Sau này hay tin anh bị suy thận nặng, cô đã quyết tâm ở bên cạnh để chăm sóc cho người yêu và từ bỏ công việc rất có tương lai ở một trường trọng điểm của thành phố Trịnh Châu. Lúc đầu, Vương Húc kiên quyết không để Hồng Lệ tới chăm sóc anh, nhưng nói thế nào đi nữa, Hồng Lệ vẫn kiên trì mỗi ngày tới Chu Khẩu để chăm sóc Vương Húc. Cúôi cùng, anh chỉ còn biết trách bản thân mình và đón nhận tất cả.

Lệ Quyên nghe xong câu chuyện, cô như thấy trời đất sụp đổ dưới chân. Trơi ơi! Sao ông trời lại đùa cợt với tôi như thế! Tôi đã hi sinh tất cả là vì ai đây? Cứ nghĩ tới việc mình đã làm tất cả vì tình yêu để rồi cuối cùng nhận lấy một sự thật phũ phàng này cô lại không cầm được nước mắt. Tối hôm đó, Lệ Quyên và Vương Húc chẳng ai nói với ai câu nào. Từng hơi thở yếu ớt và nặng nề của Vương Húc như cứa xát vào trái tim Lệ Quyên. Cô đã khóc suốt đêm đó, rồi một mình thẫn thờ trong bóng đêm “ Có lẽ tất cả là do số phận. Ông trời đã bắt mình như thế này thì đành vậy thôi!”.
Từng giọt nước mắt đau khổ và tủi phận lại lã chã rơi. Và rồi cô nghĩ mình đã thật sự mất Vương Húc rồi. Cô thật sự chẳng biết mình nên làm gì và nên đối mặt thế nào với “ tình địch” Ngô Hồng Lệ nữa. Vì đối với cô gái ấy, Lệ Quyên tự nhận thức được rằng mình đã không còn trong trắng nữa.

Lệ Quyên nghĩ, Hồng Lệ thật sự cũng là một cô gái rất trọng tình nghĩa nếu không thì cô ấy sẽ không vứt bỏ một tương lai sáng lạn phía trước, trở về vùng Chu Khẩu lạc hậu để dạy học. Đó cũng chính là vì tình yêu sâu nặng dành cho Vương Húc thì cô ấy mới có thể vứt bỏ tất cả để đến chăm sóc cho anh. Trải qua một đêm suy nghĩ trong dằn vặt và đau khổ đến cùng cực, Lệ Quyên quyết định sẽ rút lui, để cho Vương Húc quay lại với Hồng Lệ.

Ngày hôm sau, Lệ Quyên cho số tiền 8 vạn tệ vào một chiếc phong bì và để bên cạnh Vương Húc. Sau đó, cô một mình ra đi khi trời còn tờ mờ. Cô vừa đi vừa khỏc rồi nghĩ “ Đây là lần cuối cùng mình khóc vì mối tình này. Tất cả những gì mình đã làm cho dù là sai lầm thế nào nhưng mình cũng không hối hận vì cũng chẳng có việc gì là hổ thẹn với lương tâm cả....” Tận sâu trong đáy lòng cô thầm chúc phúc cho Vương Húc và Hồng Lệ.

Sau đó nhờ 8 vạn tệ, Vương Húc đã được phẫu thuật thành công. Ngày lập tức, Hồng Lệ đã gọi điện báo cho Lệ Quyên tin tốt lành ấy. Cô đã khóc trong điện thoại “ Chị Lệ Quyên, chính chị đã cứu anh ấy. Chúng em cả đời này cũng không thể báo đáp được ân tình của chị!” Nghe Hồng Lệ nói, Lệ Quyên vừa mừng vừa tủi, nước mắt như mưa. Cô vừa vui lại vừa đau khổ “ Lẽ nào mình đánh đổi cái quý giá nhất của đời người con gái để rồi cuối cùng nhận lấy một lời cảm ơn của “ tình địch” hay sao?”

Cũng chẳng ai biết được cuộc sống của Lệ Quyên khốn khổ đến mức nào. Để chữa bệnh cho Vương Húc, cô đã dùng hết số tiền mình dành dụm được, lại còn nợ gần 1 vạn tệ. Rồi để trả nợ, cô phải cật lực làm việc kiếm tiền. ở quê nhà, hoàn cảnh gia đình cô cũng rất đáng thương, bố cô đã gần 60 tuổi, nghỉ hưu và phải làm những việc lặt vặt để duy trì cuộc sống. Đứa em trai duy nhất của cô sau khi thi trượt đại học lại biết chị mình tưnừg làm “ bồ nhí” của người khác thì không muốn nhìn mặt chị gái nữa. Đối mặt với thực tế đó, Lệ Quyên rất đau khổ, nhưng đành bất lực. Cô chỉ còn cách rời xa quê hương đi làm công việc chân chính phụ giúp gia đình để mong được sự tha thứ của người thân.

Cuối cùng, Lệ Quyên cũng xin được vào làm công nhân của một xưởng may ở Thâm Quyến. Đối với tất cả những việc đã qua, giờ đây, cô chỉ coi nó như là một giấc mộng buồn đã chôn chặt trong ký ức.

Ngày 18 tháng 06 năm 2004, Vương Húc đã được xuất viện trở về nhà. Cho đến tận lúc này, anh mới hay tin Lệ Quyên vì muốn cứu tính mạng anh mà đã phải làm “ bồ nhí” của người khác. Tin này đã khiến cho anh, một người đàn ông cao lớn, mạnh mẽ phải quỳ sụp xuống đất, tay nện thình thịch vào ngực và gào khóc. Anh hận mình đã hại một người con gái tốt như Lệ Quyên, hại cô phải hi sinh đời con gái để cứu mình. Và lại còn Hồng Lệ cũng đã vì anh mà phải vứt bỏ cả sự nghiệp sáng lạn phía trước nữa. Đứng trước hai người con gái đã hết lòng vì mình như vậy, anh thật chẳng biết nên làm gì nữa. Anh hận là tại sao không chết đi để khỏi liên luỵ tới hai cô gái tốt như vậy. Đối với Lệ Quyên, Vương Húc càng cảm thấy day dứt, ân hận vì anh đã nợ cô mối ân tình mà không bao giờ có thể trả nỗi.

Bố mẹ Vương Húc sau khi biết Lệ Quyên vì cứu tính mạng cho con trai mình mà đã phải bán thân, họ lại càng bị xúc động mạnh. Từ trước tới nay, họ luôn tưởng rằng Lệ Quyên có một công việc thu nhập cao nên đã tính mượn của cô gái tốt bụng này khoản tiền đó và họ đều cẩn thận ghi vào sổ nợ, sau đó sẽ trả dần dần. Họ đâu có ngờ….., bệnh tình của con trai họ đã làm khổ một cô gái tốt đến vậy. Qúa xúc động, hai con người ấy đã quỳ xuống, chắp tay hướng về phương Nam mà nghẹn ngào “ Ôi, Lệ Quyên! Cháu là đại ân nhân cứu mạng con trai hai bác.Ân tình của cháu, cả cuộc đời này hai bác cũng không thể trả nổi. Hai bác thật có lỗi với cháu. Hai bác xin vái cháu một lạy…..”.

Vừa mới hồi phục sức khoẻ, Vương Húc kiên quyết đến Thâm Q uyến tìm Lệ Quyên, Hồng Lệ cũng rất tán thành. Ngày 15 tháng 07, Vương Húc và Hồng Lệ cuối cùng cũng tìm được căn phòng trọ tồi tàn của Lệ Quyên vừa đúng lúc cô đang ăn tạm bất mì ăn liền. Nhìn thấy Vương Húc và Hồng Lệ đột nhiên xuất hiện như từ trên trời rơi xuống, Lệ Quyên vô cùng ngạc nhiên. Một lúc lâu sau, cô không kìm được nước mắt. Lúc này, Hồng Lệ vội kéo Vương Húc, và ….cả hai người cùng khóc và quỳ xuống trước mặt Lệ Quyên. Hồng Lệ tới đây là để cảm tạ ân đức của một cô gái đầy cao thượng, còn Vương Húc tới đây là để tạ lỗi trước sự bất hạnh mà anh đã vô tình đem tới cho Lệ Quyên.

Nếu như lúc đầu, Vương Húc biết được sự tình thì anh thà chết chứ quýêt không để cô làm như vậy. Cuối cùng, cả ba người không thể nói thêm điều gì nữa và cùng ôm nhau khóc.

Vương Húc và Ngô Hồng Lệ đã nói với phóng viên chúng tôi rằng “ Chúng tôi dù thế nào thì cũng phải trả cho Lệ Quyên toàn bộ số tiền ấy, nhưng còn mối ân tình đã nợ cô ấy thì trọn kiếp này cũng chẳng thể nào trả nổi”. Khi nhận lời phỏng vấn, Lệ Quyên cũng đã rất thật lòng nói với phóng viên rằng “ Tất cả những gì tôi đã làm nếu chỉ vì tiền thì quả thật chẳng đáng gì cả. Sở dĩ tôi rút lui vì tôi tự cảm thấy mình đã thất tiết rồi. Sự ô nhục nầy không chỉ là nỗi đau đớn suốt cuộc đời tôi mà còn làm hại đến danh giá của gia đình. Tôi và Vương Húc nếu cứ mang theo nỗi ám ảnh đó mà đi đến với nhau thì sẽ không thể có hạnh phúc, và chỉ có Hồng Lệ mới mang tới cho anh ấy niềm hạnh phúc trọn vẹn được. Bây giờ, Vương Húc đã khỏe rồi và chính tôi đã chủ động không liên lạc gì với họ nữa vì tôi không muốn mình là kẻ thứ ba phá vỡ cuộc sống bình yên của hai người. Hôm nay, sở dĩ nói ra câu chuyện của mình không phải vì tôi muốn đề cao bản thân mà vì tôi chỉ muốn mọi người hãy cho tôi biết “ Hành động của tôi là đúng hay sai? Và tôi là một kể hư hỏng hay một con người cao thượng?”

Lời kết: Tình yêu là thế đấy các bạn ạ! Niềm hạnh phúc hay nỗi đau khổ của nó cũng thật là vô cùng. Và trong cuộc sống này, bạn đã từng gặp một chuyện tình nào như thế chưa? Và nếu như bạn ở trường hợp của Lệ Quyên thì bạn sẽ hành động như thế nào? Câu trả lời đó phụ thuộc vào chính bản thân bạn và có lẽ chỉ mình bạn biết nên làm thế nào mà thôi.

  •  Bản dịch của Hoa. Nguyễn - themonster176@

 Dù bạn đang dùng dịch vụ Blog nào, Blog Việt vẫn là người bạn đồng hành cùng cộng đồng Blogger Việt. Hãy chia sẻ những bài viết và đường link blog hay bạn muốn chia sẻ tới chúng tôi như thường lệ bằng cách gửi theo mẫu sau hoặc gửi email về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn  

a

Ý kiến của bạn

Ý kiến bạn đọc

natoka, 13:16, 23/09/2010

MỘT CÂU CHUYỆN NGẮN THẬT HAY! ĐẰM THẮM DỤI NGỌT
MÌNH THẬT SỰ CẢM ĐỘNG KHI ĐỌC CÂU CHUYỆN NGĂN NÀY VÀ ĐÃ ĐỌC ĐI ĐỌC LẠI NHIỀU LẦN
XIN CẢM ƠN TÁC GIẢ

Ngốc, Hà Nội, 22:31, 18/09/2010

có nhiều câu chuyện làm mình cảm động nhưng đọc xong chuyện này nước mắt mình đã rơi rất nhiều.tình yêu thật tuyệt vời, hạnh phúc và khổ đau.thật không biết nói thế nào nữa

Trần Tiến Chinh, HN, 23:06, 13/09/2010

Có chút ít vô lý trong câu chuyện cảm động này :
1. Gần 2 năm trời dài đằng đẵng (10/2002 - 04/2004) mà Lệ Quyên và Vương Húc ko một lần đến thăm nhau hay sao mà ko có cơ hội nói về chuyện Hồng Lệ ?
2. 3000 NDT / tháng + 80.000 NDT / năm. Khoản tiền đó tương đương với 300tr VNĐ / năm .. Trong khi đó thu nhập của Lệ Quyên là ~3tr / tháng ..
3. Và cuối cùng, khi chưa hề có chút kinh nghiệm làm việc (2001), Lệ Quyên vẫn dễ dàng xin vào làm "nhân viên marketing". Để rồi sau khi có 3 năm kinh nghiệm tại ít nhất 2 công ty khác nhau (cuối năm 2004), Quyên lại phải xin vào làm "công nhân" ?
Nếu nhận xét của tôi sai, thì xin lỗi mọi người .. :|

Bích Hợp, TPHCM, 09:51, 13/09/2010

Gửi chị Lệ Quyên!
Chị ơi! đọc những dòng tâm sự của chị em thấy chị là một người cao thượng ,dám hy sinh vì người mình yêu mà điều đó chắc chắn hiếm có một người con gái nào dám làm cả.nếu là em thì em cũng vậy thôi chị à! hy sinh vi tình yêu đó là đức tính cao cả mà em nghĩ ai ai cũng cần phải làm vậy.tuy nhiên sự hy sinh đó không được bù đắp lại như ý nguyện của mình cũng là ngoài ý muốn của cả hai phải không chị?em nghĩ chị rất đau khổ nhưng chị cũng thật nhẹ nhàng và hạnh phúc khi mình đã làm được một việc mà không ai có thể làm được, đó là sự hy sinh của mình để cứu được người mình yêu, chị đúng là một thiên thần mà!

nguyen hao, dh mo dia chat, 04:44, 13/09/2010

toi k hieu tai sao con gai khi yeu lai phai kho nhu vay?
du ly do la ji thi viec VUONG HUC tu bo LE QUYEN hay nguoc lai thi cung k chap nhan dc
vi ai ma LE QUYEN khon kho nhu vay?
bjio anh ta k chap nhan cuoi LQ thi ai co the?
H.LE thi chi mat tuong lai tot dep chu k phai mat tat ca,con L.Q thi khac
k le su hi sinh cua L.Q chi dang de nhan nhung loi cam on xuong hay sao?
ong troi von di k co mat

Thuy Duong, HN, 17:16, 12/09/2010

Chân thành, hi sinh, yêu hết mình. Tình yêu của chị thật cao thượng, hiếm có. Cuộc sống luôn công bằng với những ai biết yêu thương. Tình yêu và hạnh phúc xứng đáng sẽ đến với chị. Lệ Quyên luôn mỉm cười chị nhé.

Rosie, 19:03, 11/09/2010

Tôi ghét anh chàng trong truyện này quá. Anh ta là người lợi dụng tình và tiền, không xứng đáng được nhận sự hy sinh lớn lao như vậy.

hoa hong tinh yeu, phường 1, Nguyễn Huệ, tp Bến Tre, 18:48, 11/09/2010

Chị Lệ Quyên,em sẽ trả lời câu hỏi của chị.Chị đâu phải hỏi câu hỏi như thế,thì ai cũnh biết chị hành động như thế là đúng.Chị quá cao thượng.Chị thật là một người hiếm tìm thấy

silly16, Busan Korea, 11:35, 11/09/2010

gửi chị Lệ Quyên !
chi Lệ Quyên ơi, nếu là người ngoài cuộc thì em sẽ nói chị rất ngốc, tại sao khi biết mọi chuyện chị không gào thét lên và mắng chưởi những người đã che dấu sự trở về của chị Hồng Lệ. Dù nói như thế nhưng nếu em là chị _ là người trong cuộc , tuy em không dám khẳng định rằng mình sẽ làm tất cả vì người yêu như chị nhưng em chắc rằng những gì mình làm vì người mình yêu cho dù hậu quả thến nào cũng sẽ không hối hận. Cuộc sống thật không công bằng với chị, nhưng ít ra thì chị không phải ân hận về những gì chị đã làm, chị sẽ được hạnh phúc và mọi người sẽ luôn mỉm cười với chị ^^ hãy cố gắng quên tất cả và bắt đầu cho mình 1 cuộc sống mới, cố gắng lên nha chị Lệ Quyên ^^

bo bo, phường 1, Nguyễn Huệ, tp Bến Tre, 10:45, 11/09/2010

nếu khi gặp một Vương Húc thứ 2 thì chị Q sẽ....??? cuộc sống là đễ niếm trãi buồn đau và hạnh phúc. E nghĩ thì chị thực sự đã hi sinh đễ được sống và yêu hết hình. hoàng hôn vụt mất rồi bình minh sẽ vương lên chị ạ!!!!! chúc chị một bình minh đầy nắng ấm và thật nhiều hạnh phúc hon chị đã tùng hi sinh

nhungp, 10:39, 11/09/2010

Thật bất công! Chị ý lẽ ra đã phải có được một tình yêu đẹp, một cuộc sống hạnh phúc chứ ko phải chỉ đơn giản là một lời cảm ơn hay chính sự lạnh nhạt của những người xung quanh. Em tin những con người có tấm lòng như chị nhất định sẽ tìm thấy hạnh phúc đích thực của đời mình. Cố lên chị nhé!

lyvet, Hưng Yên, 10:29, 11/09/2010

Đúng là một câu chuyện cảm động. Mình nghĩ Lệ Quyên đã hành động đúng!

Lê Thị Bích Ngọc, 10:23, 11/09/2010

Vương Húc, Anh là 1 kẻ tầm thường. Quá tầm thường. Hồng Lệ đã trở về với anh, và anh cũng hạnh phúc bên Hồng Lệ thì vì cớ gì mà anh ko nói cho Lệ Quên biết. Anh là đồ tham lam và ích kỉ.

violet, 16:06, 10/09/2010

sao không nói ra chuyện ngừoi yêu cũ đã trở về!....nếu để Lệ Quyên làm tất cả để cứu ngừoi mình yêu chỉ vì cô ấy yêu...như vậy có lẽ anh ấy đáng đựoc cứu hơn...
đúng là đời...hoan hỉ, ân hận...toàn giả dối

ngoc an, hung yen, 16:01, 10/09/2010

chị lệ quyên ah chị co biết chị cao thượng đến nhường nào không , tưởng rằng những hi sinh của chị sẽ được đền đáp bằng một tình yêu đẹp với anh ý ấy vậy mà chị lại chẳng nhận được gì cả ?
nếu em ở trong tình huống đó em sẽ không làm được những điều như chị đâu , chị thật cao thượng chị ạ! chúc chị sẽ nhanh tìm được hp của riêng mình

phan huu phong, 52pham ngu lao.tp bmt daklak, 14:36, 10/09/2010

cang doc cang thay thuong cho chi.oi chi co tam long vi dai wa cau xin chua ban hong an va nhung gi tot dep nhat cho chi.

phan huu phong, 52pham ngu lao.bmt.daklak, 14:31, 10/09/2010

oi.chi la mot nguoi con gai wa cao thuong va vi dai co le o tren doi nay khong co nguoi thu hai.em that tuc gian dum cho chi vi chi hi hinh vi anh ta nhu vay ma sao anh ta lai khong lay chi ma lai di lay nguoi khac co chu.nhung em hi vong la cuoc doi cua chi se khong kho nua dau vi chi vua lam mot viec wa lon va day cao thuong.em xin chuc cho chi vui ve va hanh phuc mai mai ve sau.xin chua ban phuc lanh cho chi.

Hong Nhung, Ninh Binh, 08:48, 10/09/2010

do chinh la mot tinh yeu cao thuong ma ko the ai cung lam duoc.Oi thuong qua!

võ thị thành, nghệ an, 19:04, 09/09/2010

tình yêu quá tuyệt vời, không biết phải dùng từ nào để nói lên nữa, người phụ nữ tuyetj vời

hanhphuclagi????, 132/115, 18:40, 09/09/2010

that xuc dong!!!khong con gi de noi!!!!chy la 1 con nguoi cao thuong.co the hy sinh ca ban than cho nguoi minh yeu.cam on chi

doremon, Hà Nội, 17:55, 09/09/2010

có lẽ không nên đánh giá hành động đó là đúng hay sai, là hư hỏng hay cao thượng, vì tất cả là bởi 2 chữ TÌNH YÊU. Một câu chuyện thực sự cảm động. Chúc Lệ Quyên tìm được một chỗ dựa thực sự cho mình, bù đắp và cảm thông cho bạn.

Hồng Hoa, Thành phố Vinh- nghệ An, 17:50, 09/09/2010

Tôi thật sự xúc động khi đọc câu chuyện này, tôi đã ngồi yên lặng rất lâu trước màn hình mày tính để cảm nhận thật đầy đủ cảm xúc, suy nghĩ của mình về câu chuyện, về cuộc đời của Lệ Quyên. Tôi rất cảm kích trước sự hy sinh đầy cao thượng, tấm chân tình và tình yêu sâu sắc của Lệ Quyên, một tình yêu hiếm có!Tôi cầu mong cho Chị có cuộc sống bình yên và Hạnh phúc! Có lẽ các bạn trẻ nên đọc câu chuyện này để sống tốt hơn, sống có tình yêu và biết hy sinh vì tình yêu.

hanh lien, hanoi yen bai, 15:04, 09/09/2010

su hy sinh tat ca vi nguoi minh yeu khong phai ai cung lam duoc .t kham phuc da khoc that.nhung ai dang goi la dang yeu ma chi la loi dung nguoi kia ve mot mat nao do thi hay nhin vao tam guong cua chi

angel, dn, 10:30, 09/09/2010

Thật là cao thượng, xúc động quá. Cô ấy thật bản lĩnh.

Nguyễn Thị Thắm, TP Buôn Ma Thuột, Tỉnh Đắk Lắk, 09:27, 09/09/2010

Chao chi! e rat xuc dong khi doc xong cau chuyen. that su e cam thay chi la mot nguoi con gai rat cao thuong, giau long vị tha va sống rất tình cảm. e nghĩ rồi chị sẽ gặp được nhiều may mắn trong cuộc sống và hạnh phúc sẽ mỉm cười với chị. e nghĩ ông trời sẽ nghe thấu lòng chị và không để chị phải chịu thiệt thòi đâu. chị làm như vậy là rất đúng, hạnh phúc của người mình yêu cũng chính là hạnh phúc của mình mà, có phải k chị. quả thật, đứng giữa 2 người con gái hết lòng vì mình thì anh ấy quả thật rất khó xử. e tin rằng, rồi mọi chuyện tốt đẹp sẽ đến với chị, rồi một ngày chị sẽ tìm được hạnh phúc thật sự của minh. e chúc chị gặp nhiều may mắn trong cuộc sống. e nghĩ gia đình chị sẽ hiểu chị thôi. chị hãy cố gắng vượt qua giai đoạn này, hãy xem như đó là một thử thách trong cuộc đời của chị mà chị phải vượt qua. e rất khâm phục chị vì chị đã dám hi sinh cho người mình yêu. e chúc chị hạnh phúc.

trần việt anh, Singapore, 04:55, 09/09/2010

ôi buồn quá , thật thương cho số phận cô ấy ............ ước gì mọi thứ đừng quá như trò đùa như thế này :(

lehoang, hcm.cty, 20:55, 08/09/2010

do chinh la mot tinh yeu cao thuong.toi khong biet noi j ngoai khoc thoi.tuyet voi tuyet voi.

đặng thị tuyết mai, tiền giang, 14:51, 07/09/2010

roi mot ngay nao do thi hanh phuc se den voi chi thoi LE QUYEN ạ

nguyen van quang, cong ty cap n­¬c ha tinh, 09:10, 07/09/2010

dung la mot moi tinh hiem thay tren cuoc doi nay.

TRINH, 7 THANG NHI, 23:22, 05/09/2010

Em cu ngo chi co trong chuyen thui chu. Ko ngo no lai co ngay trong cs nay. Chi hay song tot nha,e cau phuc cho chi. Rui gd chi cung se hiu va bo wa cho chi ma.
TINH YEU CUA CHI TAT CAO THUONG MA..!

nguyen t duc, 15:22, 05/09/2010

Toi cung da yeu va cung toan phai nem vi dang cua no.co le doi chinh la be kho va tinh la day oan.oile quyen!that la dang tiec...

linhanh, ha noi, 12:26, 05/09/2010

mình cũng rất thích đọc truyện tình cảm và mình cũng đọc rất nhiều câu chuyện về những mối tình như câu chuyện trên, thật sự khi đọc câu chuyện này mình cũng phải khóc và thương cho Lệ Quyên, một cô gái đã yêu hết mình và cũng hy sinh tất cả cho người mình yêu nhưng sự đời lại trái ngang đã không cho cô được hưởng cái hạnh phúc lẽ ra chính Lệ Quyên là người được hưởng nó.Cô đã cho mà không được nhận lại những thứ mà người vẫn nói : "khi mình cho đi cái gì thì mình sẽ nhận lại cái đó, ông trời không bất công với chúng ta" nhưng Lệ Quyên thì sao cô ấy đã không được như vậy mà cô lại phải chịu nỗi đau mà xã hội luôn tâm niệm ""cái trinh " là một cái gì làm nên giá trị đạo đức của người con gái, xã hội thật là sai lầm khi có cái quan niệm" cái trinh là cái thể hiện là người con gái đoan trang" mà đã hủy hoại, giết chết biết bao nhiêu người con gái tốt bụng, nết na chỉ vì "" cái trinh" một cái bộ phận trên cơ thể con người giống như các bộ phận khác trên cơ thể mà thôi.Con gái yêu là yêu hết mình nhưng đổi lại chỉ nhận được những lời phán xét thiếu hiểu biết của phía nam giới.Chị lệ Quyên làm như vậy thật là cao thượng , chị không phải dằn vặt về những gì mình đã làm, chị đã làm đúng không có gì là sai trái với lương tâm của chị mà.Em tin là chị sẽ gặp được người yêu thương chị hết mình, chị hãy để thời gian giúp chị chữa lành vết thương lòng và em tin chị quyết định như vậy là chị cũng mong cho người mình yêu được hạnh phúc và hạnh phúc đó cũng là của chị.

trương văn khoa, ứng hòa- hà nội, 09:33, 05/09/2010

thật buồn và cảm động cho một tinh yêu đẹp nhưng buồn và éo le,có lẽ cũng chỉ có một LỆ QUYÊN trên cuộc đời này

trần thị thuý nga, gia lai, 12:13, 04/09/2010

có phải chăng tình yêu làm người t trở nên mù quán,cô ấy thật sự ra6t1cao thượng nhưng đánh đổi tất cả cũng chỉ trắng tay.Và khi đọc tôi thấy cô ấy là một người mạnh mẽ nhưng nếu là tôi tôi sẽ không .Đôi lúc chúng ta nên ích kỷ cho bản thân mình một chút .Tôi nghĩ rằng sự cao thượng này sẽ là nỗi đau theo cô suốt đời .Nhưng tôi hy vọng cô sẽ quên đi để tìm cho mình một hạnh phúc và nỗi đau sẽ theo thời gian mà phai nhoà .

nguyen thi thuy, australia, 07:08, 04/09/2010

doc xong cau chuyen ma toi nghen ngao nuoc mat. toi khoc thuong cho le quyen , khoc thuong cho mot so phan qua nghiet nga. tat ca cung chi la so phan ,chi mong rang sau nay co ay se tim duoc mot nguoi dan ong biet thong cam va thong hieu that su. vi day that su la mot nguoi con gai dang tran trong. trinh tiet la gi?... toi thiet nghi do chinh la tam long nhan ai la cao thuong la biet vi nhau biet tran trong nhau...trong cuoc song chi can co the thoi.

Trần Hưởng, HN, 22:19, 03/09/2010

Ở Trung Quốc, chữ "trinh" rất được đề cao, vì vậy cũng là cái khó cho những phụ nữ không may chót lỡ.
Lệ Quyên là cô gái rất cao thượng, sống hết mình.Có lẽ trách số phận đã không mỉm cười với cô ấy. Nhân đây hỏi tình yêu là gì? Cho và nhận, sống cống hiến, sống hết mình, không muốn nói không hy vọng nhưng hy vọng để rồi thất vọng thì thật không muốn. Chúc Lệ Quyên tìm lại được hạnh phúc và mong xã hội tạo điều kiện. Chúc may mắn!

Sún.£µv, khu ba xa lu, 20:33, 03/09/2010

hay cuc ky`khong kiem dc nuoc mat:((

thủy, Quảng Ninh, 10:49, 03/09/2010

Một tình yêu thật cao thượng, nhưng thật không công bằng với Lệ Quyên, có lẽ là số phận thật ....
Chúc Lệ Quyên sẽ tìm thấy hạnh phúc mới, và mong một cuộc sống bình yên, hạnh phúc sẽ đến với chị ...

truonghonhattan, ninhkieu,can tho, 15:35, 02/09/2010

Lệ quyên cô ấy thật là cao thượng ,toi chưa từng người con gái nao nhu vay?toi mong rồi guoi con gai ten le quyen do se tim duoc người,thật hiểu và cam thong cho co ay??

ninhduyen, Đồng Nai, 23:08, 01/09/2010

Lần đầu tiên tôi thấy một tình yêu cao thượng thế này. Người đáng trách nhất là người đàn ông đó. Sao ko chịu nói rõ mình đã quay lại với người yêu cũ, để rồi cứ nhận ơn Lệ Quyên? Thật đáng trách. Cứ để người ta mong chờ trong một niềm hy vọng rồi dập tắt niềm hy vọng đó bằng một câu xin lỗi, một cái lạy thì ích gì. "Nếu biết thì đã tìm đến cái chết". Câu nói cuối cùng chẳng giải quyết được gì. Đủ dũng cảm để tìm lấy cái chết, sao lại ko đủ dũng cảm để thú nhận sự thật?

nguyễn đình dũng, hà nội, 19:56, 01/09/2010

đọc xong câu chuyện này tôi hy vọng Lệ Quyên sẽ gặp được 1 người đàn ông yêu cô hết lòng và cô có 1 cuộc sống thật hạnh phúc!

tuan, Đà Nẵng, 14:56, 01/09/2010

Lệ Quyên quá cao thượng, những việc làm của cô không gì có thể bù đắp ngoài tình yêu của Vương Hạo. Trong câu chuyện này, đáng lẻ kết cục người nên ra đi phải là Hồng Lệ, Hồng Lệ phải suy nghĩ như vậy mới đúng đạo lý làm người. Còn Vương Hạo, nếu anh ta không đón nhận tình yêu của Lê Quyên và về với Lệ Quyên thì anh ta nên chết đi cho rồi.

thanh ha, buonmathuot, 14:56, 01/09/2010

Đọc qua câu chuyện, tôi cảm thấy rất buồn và thương Lệ Quyên. Và tôi cũng cầu mong sao cho suy nghĩ, dự đoán của bản thân là không đúng: phải chăng mọi người đang lừa dối Lệ Quyên, lợi dụng Lệ Quyên.
Với hơn 2 năm, việc cung cấp tiền bạc để điều trị cho Vương Húc mà không rõ từ nguồn thu nhập nào thì thật là khó tin, một điều quá bất thường như vậy chẳng lẽ lại để diễn ra quá dài như vậy sao?!! Hay mọi người đều đã biết trong một khoảng thời gian nào đó, và bố mẹ Vương Húc vẫn lặng thinh để cầu cho con mình có hạnh phúc quá trọn vẹn....
Qua câu chuyện, tôi chợt nhớ tôi có một người bạn, anh ta rất ghét những người đi ăn xin. Tôi không rõ nguyên nhân, cho đến một ngày, anh ấy chếnh choáng hơi men, anh thấy tôi cho người ăn xin một số tiền lẻ, anh ấy rất giận, anh ta nói đó là những kẻ lười nhác, siêng ăn, nhác làm, lừa đảo. Hỏi kỹ anh ta mới cho hay, ngày trước anh cũng rất thương họ, nhưng một lần, anh vô tình phát hiện một "tên ăn xin" lấy tiền đánh bạc sau lưng anh ta, và từ đấy, anh ta không bao giờ cho những kẻ ăn xin một cắc nào.
Như vậy, lòng tốt không phải là thứ quá dễ dãi cho đi, vấn đề là đặt nó vào đâu cho đúng chỗ, thường những người cho đi lòng tốt ít mong được kẻ chịu ơn trả ơn. Nhưng nếu mà lợi dụng lòng tốt của người khác như thế là không tốt. Sau này có ăn năn, hối hận cũng không bao giờ yên ổn tâm hồn được. Thật xót xa và tôi hi vọng, tôi cầu mong cho Lệ Quyên vượt qua mọi khó khăn và sẽ gặp được người có thể thông cảm, chấp nhận trao tình yêu chân tình, Lệ Quyên sẽ được hạnh phúc.

Lê Thị Thùy Linh, Hà Nội, 08:12, 01/09/2010

Sau khi nghe xong câu chuyện này tôi thật sự rất thương Lệ Quyên.Cô ấy đúng là một người con gái có tình yêu vĩ đại.Thực sự tôi không ngờ cô ấy không được đền đáp lại .tôi rất thương.Người đàn ông đó thật tồi,khi để cô ấy ra đi mà không nhận được tình yêu.Tôi thật sự đã khóc,đã cảm động,trên đời này sao lắm bất công như vậy,tại sao những người yêu chân thành,thật lòng lại phải rơi vào tình cảnh éo le như vậy.Yêu là có tội,....không phải.Nếu anh ta mà vẫn ung dung đi lấy cô người yêu cũ kia thi tôi nguyền rủa anh ta,một người đàn ông thật tồi.thà anh ta chết đi còn hơn,nên đi tu thì hơn chớ đừng nên lấy vợ làm gì.Cô ấy thật vĩ đại nhưng tôi cũng không muốn ai vĩ đại như Lệ Quyên,mọi người sẽ được đền đáp ty chính đáng.

Trường Giang, 07:53, 01/09/2010

Tình yêu của chị thật tuyệt vời !

Trung, quynhon, 06:34, 01/09/2010

Nếu trước kia anh không rõ ràng dứt khoát , thì ngày nay anh nên trưởng thành hơn.Bất cứ ai khi thật sự yêu họ sẽ hy sinh có những tình huống phải ảnh hưởng đến danh dự cả đới , thậm chí có khi mất cả sinh mạng.Trong bài viết anh viết mập mờ giữa quan hệ anh với người thứ nhất vì chưa thấy nói rõ hai người đã kết thúc, anh phải còn đọng lại những ý tứ gì thì cô Lệ mới đến với anh.Nếu đã chấm dứt với Lệ đã chính thức với người sau mà người trước vì không biết vẫn chờ , yêu anh thì chính anh phải nói thật ""anh đã có người yêu"" Chỉ cần thế thôi thà mất lòng trước còn hơn im lặng kéo dài lợi dụng hai cô gái và khi chọn người ""vun vén"" cho mình dầy công hơn để chọn thì anh là người nhút nhát , chưa trưởng thành và có phần rất ác.Chẳng ai muốn làm người thứ ba để anh lại mượn miệng mọi người mà ""từ chối khéo"" cô Hồng Lệ.Có thể ở một điều kiện nào đó Lệ sẽ dầy công khổ nhục hơn vì anh , lúc đó chẳng lẽ anh đem ""công trạng"" ra cân đo để ""trả ơn"" sao?
Mau chóng dứt khoát cảnh tay ba rõ ràng để người còn lại còn quên anh mà tìm người khác cũng mất nhiều thời gian cho người ra đi .Sau dó tìm cách bù đắp cho người ra đi khi đã nói rõ chia tay.

minh phuong, ha noi, 22:30, 31/08/2010

Trong câu chuyện này ai cũng sống thật là tình nghĩa. cảm ơn lê quyên

Trần, Mạnh, 16:08, 31/08/2010

Ông trời thật sự không công bằng ! Nhưng Ông sẽ sửa chữa sai lầm đó.Lệ Quyên sẽ gặp được người đàn ông của mình.

Thuy, 16:04, 31/08/2010

Cảm ơn Lệ Quyên, tình yêu là thế sao? Nó thật đẹp!

Van Hoai, Hà Nội, 15:26, 31/08/2010

Mình vô cùng xúc động khi đọc xong câu chuyện này,mình thấy rất thương Lệ Quyên đã hi sinh tất cả cho tình yêu thế mà cuối cùng không được Vương Húc đền đáp lại, anh ta đã không thành thật trong tình yêu, thật đáng trách.Anh ta không xứng đáng với Lệ Quyên.Cô ấy thật cao thượng.Anh ta không đáng được cứu sống.

Lan Trần, Vĩnh Phúc, 15:07, 31/08/2010

Đời éo le!

Phạm Quỳnh, Nguyễn Khoái, 14:30, 31/08/2010

Thật khâm phục tình yêu của Lê Quyên. Cô thật cao thượng và cô sẽ gặp được người tốt.

Cao Ngọc Tuyền, Văn Giang-Hưng Yên, 12:26, 31/08/2010

Rất Xúc Động!:((:((:((:((

mai van minh, nam dinh, 10:57, 31/08/2010

Neu' co' ai do' hoi? ban rang` tinh` yeu mang mau` gj` thj` ban se tra? loi` ntn????
cau tra? loi` la` mau` do? b-)

Hoài Thu, 08:44, 31/08/2010

Lệ Quyên xứng đáng được hưởng một cái kết cục hạnh phúc,sẽ gặp đc một ng tốt hơn gấp trăm ngàn lần.

Trang Nguyen, 08:43, 31/08/2010

mình khâm phục bản lĩnh của cô ấy? nếu là mình..............mình sẽ.......

Pham Mai, 08:43, 31/08/2010

tat nhien la co ay la 1 nguoi cao thuong!

Diem Kieu, 08:43, 31/08/2010

mù qáng thiệt! nhưng ko trách đc cô gái đó....

Nguyen Hoang, 08:42, 31/08/2010

vô cùng khâm phục

Phạm Ngọc Hoa, 08:42, 31/08/2010

Câu chuyện này buồn thật! Nếu nói ko tin thì thật có lỗi với người con gái trong chuyện, nhưng nếu là mình thì chắc mình ko thể hành động như người con gái đó đc! Có thể vì mình chưa yêu ai như người con gái đó, và có lẽ là có nhiều cách kh...ác để lựa chọn chứ ko phải là cách bán thân như người con gái đó làm! Và vì đã quyết định như vậy thì ng con gái đó cũng ko thể có kết cục tốt đẹp với ng con trai kia, dù cho ko có ng con khác xuất hiện! Cô ấy sẽ sống mà day dứt cả đời!
Quan trọng là phải yêu bằng cả trái tim chân thành và một cái đầu có lý trí! Chúc mọi ng sẽ có đc tình yêu mà mình mong đợ! ^^ Mình đã từng yêu nhưng giờ thì chưa thể yêu một lần nữa!

Thuy Hong, 08:42, 31/08/2010

Như 1 câu chuyện cổ tích!

Tran Anh Phong, 08:41, 31/08/2010

‎:( Love means never having to say sorry!!

Cao Hoa, TP Ha Tinh, 07:46, 31/08/2010

Bài dịch của bạn thật là tuyệt. Cảm ơn bạn đã cho khán giả một bài dich về tình yêu hay như thế. Mình sẽ nhìn nhận lại tình yêu của mình như thế nào sau khi đã đọc bài của bạn. Chân thành cảm ơn!

Bùi Ngọc Hùng, UBND huyện Mường Nhé- Điện Biên, 02:34, 31/08/2010

Sao tôi không tìm được một người con gái như vậy?

vanhop, 19:53, 30/08/2010

tình yêu thật sự là một sự hi sinh quá lớn lao, rồi chợt nghỉ lại thấy một chút ân hận, ngậm ngùi và tiếc nuối

nGUYỄN tHỊ tHỦY, BIÊN HÒA ĐỒNG NAI, 16:27, 30/08/2010

THỰC RA TÌNH YÊU CỦA HAI CÔ GÁI THÌ ĐẸP NHƯNG ANH CHÀNG NHẬN TÌNH YÊU THÌ KHÔNG ĐẸP. VÌ SAO ANH TA CÓ THỂ YÊU HAI NGƯỜI? ANH TA ĐÃ YÊU HỒNG LỆ SAO LẠI CÒN YÊU LỆ QUYÊN? YÊU LÀ THẾ SAO? LÀ CHỌN MỚ RAU HAY MỚ CÁ ?
ANH CHÀNG NÀY VÀ GIA ĐÌNH ANH TA CŨNG NHƯ CÔ HỒNG LỆ ĐÃ LỪA DỐI LỆ QUYÊN. KHÔNG THỂ CHỐI CÃI.

nothing, Ha Noi, 16:23, 30/08/2010

trong xa hoi nay, co hay k mot tinh yeu nhu the? Co that hay chi trong tieu thuyet? Von k tin vao ty, doc cau truyen nay lai cang k tin vao ty. Nhung co gang ay chi de thay ng minh y hp? Nhung bat hanh phai ganh chiu lieu co dang k?

conmua, HN, 16:20, 30/08/2010

Họ đã sống, đã yêu. Một tình yêu quá tuyệt vời.

Trang, Ha Noi, 15:42, 30/08/2010

chàng trai này có lẽ không xứng đáng để cô ấy hy sinh quá nhiều như vậy

Hoàng Ngọc Linh, LC, 14:56, 30/08/2010

Một câu chuyện buồn và cảm động

Thao Nieu, 14:04, 30/08/2010

Thật cảm động :(

Hoa Cỏ May, 14:03, 30/08/2010

Chuyện Tình Yêu Buồn :((

Trần Cương, 14:03, 30/08/2010

Kết cục cuối cùng ra sao...?
Có khi nào Vương Húc lấy Lệ Quyên làm vợ 2 k nhỉ :-?

Nguyen Thi Minh Trang, 14:02, 30/08/2010

Có hay không một tình yêu như thế? Giữa bao nhiêu bộn bê, toan tính, dối lừa của cuộc sống này đâu đó vẫn còn tồn tại 1 tình yêu vượt lên trên tất cả... Chợt nghe nghẹn ứ lòng...

Tiểu Linh, 14:00, 30/08/2010

cảm giác có chút gì giống truyện "Xin lỗi em chỉ là con đĩ". Giống ở sự hi sinh của 2 người phụ nữ. Mình ko thích đọc những câu chuyện thế này vì đọc xong cứ thấy day dứt :(

Lynk Cat, 13:59, 30/08/2010

chả biết nói thế nào cả :-< t/y như vậy vẫn còn tồn tại ư?..

Hoang Anh, 13:07, 30/08/2010

Cao thượng hay hư hỏng? Đúng hay sai? Điều đó không quan trọng! Chỉ biết Lệ Quyên đã sống hết mình cho tình yêu của mình, chỉ tiếc một điều: người đàn ông đó không xứng đáng với tình cảm của cô. Rồi sẽ có ai đó mang hạnh phúc thật sự đến cho cô gái này.......Vì cuộc sống sẽ luôn công bằng với những ai biết thương yêu!

NHÂN, HCM, 13:06, 30/08/2010

Anh không là người hư hỏng cũng không cao thượng.Nhưng anh nghĩ thế nào khi không nói rõ với Hồng lệ "rằng tình cảm của anh và cô ấy từ trước đến nay giờ chính thức bước qua hướng khác phải chia tay nhau.Hai người phải thỏa thuận khi cùng đồng ý cần kết thúc.Tất nhiên anh không thòng thêm một hy vọng nào để Hồng lệ ra đi.
Rất sai trái khi lý do nào đó mà không thể đến với nhau được rồi anh âm thầm đơn chiếc nghĩ một mình cách ra đi, mà không xem cô kia ra sao và cũng không nói rõ ràng.Vì khi đã yêu bất cứ ai cũng mù quáng , thậm chí nhìn thấy người mình yêu nắm tay người khác đi nhưng anh ta vẫn tử tế với mình , mặc dù có thể là giả ,là cố tử tế thì người bị động cũng không tỉnh táo nhận ra mình đã bị
bỏ rơi! Và kéo dài trong kiểu lập lờ không dứt khoát của người chủ động ra đi làm người bị động hiểu lầm vẫn còn được yêu.Đây là việc không thể chấp nhận vì anh là người làm tổn thương hai cô gái mà anh yêu thương ít và nhiều.Điều này trở nên thật tồi tệ vì sau đó hai người con gái kia đều đau khổ kể cả anh ,nhưng tác hại hơn cả ba đều thấy mình trở nên thiếu tin yêu vì mất mát quá lớn.Có thể suy xụp đến nỗi không còn làm lại gì nổi chi ra trò suốt quãng đời còn lại.Bài học cho mọi người "đừng thương hại" người mình yêu vì khi yêu nếu không mang được hạnh phúc thì sẽ mang tất cả thất vọng đến cho người mình yêu.Anh cần phải nói rõ nếu ra đi và khi đi dù biết người ta tổn thương nhưng hãy "đừng" quay đầu lại!
Với người đến sau nếu không mảy may biết gì về người đến trước thì không có gì sai trong tình yêu , và khi cùng yêu hai cô gái không phải là người chọn lựa mà chọn lự là anh kia.
Hồng Lệ vẫn yêu anh nếu anh chưa nói lời chia tay , vẫn yêu khi anh không hoàn hảo như xưa thì cô ta cũng là người cao thương như cô Lệ Quyên, như bao người chết cho tình yêu khi yêu với cả chân tình.

Các tin khác