Này em, em có dám quên?
Cập nhật lúc 09:16, 15/11/2010 (GMT+7)
Blog Việt
Có một ngày mà em bỏ quên chiếc lá vàng rơi trong trang vở cũ, bỏ quên lá thư trong miền kí ức, bỏ quên tấm ảnh có em trong đó, những tấm ảnh của một thời em vụng dại. Có một thời mà em để quên đâu đó những nỗi nhớ, những tương của một thời thiếu nữ mà không màng níu giữ để rồi giờ đây em ngồi tìm lại …
Em tìm lại bóng hình em xưa. Em tìm lại bóng hình anh xưa. Em khác và anh giờ cũng rất khác. Thời gian đã làm chúng ta khác đi nhiều lắm. Và có lẽ những khác biệt đã làm chúng ta rời xa nhau. Mặc dù nỗi nhớ anh vẫn luôn còn đó. Những nỗi nhớ mà xưa vẫn vậy, và nay vẫn thế. Những nỗi nhớ khắc khoải trong con tim em mà anh không bao giờ biết đến.
Bóng hình ta xưa… Thế nào anh nhỉ? Là em, trong tà áo dài trắng đứng bên khung cửa sổ rộng và to. Là anh, chàng thư sinh gày gò cao nhẳng, rất ngố tàu. Em tự hỏi cái gì đã làm ta khác xưa đến thế?
Là vì em không còn mặc áo dài trắng hay anh không còn là chàng thư sinh khoác chiếc áo đồng phục cấp ba vẫn hằng trong trái tim em nữa? Vì em chẳng còn để tóc dài hay anh đã tìm được ai đó khác? Em vẫn hằng tự hỏi và không tìm được lời giải đáp, lý do ta xa nhau.
|
Ảnh minh họa: c4m30 |
Em vẫn chẳng ngờ được, những giận hờn vu vơ, lại có sức mạnh đến thế, sức mạnh chia cắt chúng ta. Vì em không hiểu anh hay anh không hiểu? Vì sao ta lại không níu giữ nhau? Mặc dù em biết, em vẫn hằng thương, hằng nhớ, hằng mong. Những đêm dài thao thức của em chứng giám. Còn anh, em biết, anh vẫn nở vẫn cười nụ cười hiền khô dù bên anh không có em nữa. Những nụ cười của anh làm em đau lắm. Không phải em muốn anh phải buồn rầu phải héo hon, phải đau khổ nhưng em không hiểu tại sao xa em mà anh cười nhiều đến thế? Mà nụ cười của anh lại thật hiền và thật đẹp như ngày nào ta lần đầu ta gặp nhau. Đó là điều làm em thắc mắc …
Ôi, những ngày xưa! Em chẳng thể nào quên được. Ngày đôi ta đăm đắm nhìn nhau trong hành lang vắng. Ngày ta bên nhau bên Hồ Tây chiều muộn sương mờ. Một chiều gió về Hà Nội chênh chao khúc hát mà giờ đây em nhớ. Nhớ vị ngọt của chiếc kẹo bông đường em đòi anh mua của người bán rong trên phố Hàng Mành … Em cười khúc khích. Lúc đó, chẳng ngờ
hạnh phúc chỉ là mong manh!
Cái gì đã làm ta xa nhau hả anh? Đôi khi em tự hỏi, cái gì đã đưa ta đến với nhau. Vì cảm xúc. Và tại sao cảm xúc đó lại mất đi được? Tai em, tại anh hay tại ai? Tại trời, tại gió, tại mây hay tại đất? Tại vì hoa sữa tàn rồi nên không còn thơm nữa, hay tại con bướm vàng có cánh nó bay...
Nhưng em vẫn nhớ. Vì em chẳng dám quên hay vì em chẳng thể nào quên được. Quên đi anh của những ngày đó, những ngày tháng đẹp đẽ trong em. Em vẫn hằng đi về trên những con phố cũ, phố vẫn thế, không đổi khác nhiều lắm. Chỉ có con người ta là khác đi thôi. Đôi khi em ngồi lặng im, trong bóng chiều lam ngọc ngắm ánh lấp lánh của xe cộ đi qua, để cảm của những ngày xưa ùa về, để cái chất lạnh của Hà Nội những đêm đầu đông thấm vào da thịt ... Một giai điệu da diết trong quán cất lên khiến em rùng mình thổn thức. Lòng thầm tự hỏi: “Giờ này anh đang ở phương nào?”
Dù bạn đang dùng dịch vụ Blog nào, Blog Việt vẫn là người bạn đồng hành cùng cộng đồng Blogger Việt. Hãy chia sẻ những bài viết và đường link blog hay bạn muốn chia sẻ tới chúng tôi như thường lệ bằng cách gửi theo mẫu sau hoặc gửi email về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn đồng gửi blogviet@dalink.vn
Ý kiến bạn đọc
Ròm, TP.HCM, 08:25, 19/11/2010
Tạm biệt tình yêu của em!
Trần Thị Hồng Trang, Quảng Ninh, 14:31, 18/11/2010
Giá như gió đừng thổi lại những ký ức, giá như mây có thể cuốn trôi đi all, giá như kỷ niệm ngày nào chỉ là hạt cát, giá như chiều mưa hum ấy chúng mình đừng gặp nhau...để rồi em đã yêu anh nhiều như thế, giá như giờ đây ai đó đừng là gì cả, giá như con tim em biết quên, giá như đôi tay em không biết nhớ hơi ấm lúc anh cầm tay em, em ngượng ngùng để rồi anh lại càng xiết chặt hơn....... Giá như!..............giá như!..............ước gì!! ta có thể giá như..............
tinhyeuduynhat, hà Nội, 11:22, 18/11/2010
Tình đầu là như vậy đó.Khi có thì không biết trân trọng những gì mà mình đang có và khi đánh mất rồi chúng ta mới nhìn lại."Hối hận, buồn và tiếc nuối cho mối tình đầu!". Nhưng tất cả đã trở thành quá muộn màng và không thể quay lại được nữa.Xa quá rồi tình yêu ơi.bây giwof anh chỉ có thể chúc em hạnh phúc bên chồng của mình.mãi nhớ về em
Phan Anh, Hà Nội, 06:46, 17/11/2010
Bài viết hay nhưng mơ màng và vô định quá!
Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn
Anh mới hiểu bây giờ em có lý!........
....Lũ trẻ lớn lên giờ lại tiếp theo ta
Lại nhấp cái vị ngột ngào thuở trước
Vẫn sông Nhêva sớm chiều sóng nước
Nhưng nghĩ cho cùng họ có lỗi đâu em!
whiterosekute, Ha Noi, 15:41, 16/11/2010
Mình có một thông điệp gửi đến các bạn. Đừng để những giận hờn vu vơ làm mất đi tình yêu đẹp. Nếu ai lỡ vì giận hờn chi cắt thì hãy tạo cho mình thêm một cơ hội khác. Mình cũng vậy, mình cũng đã từng vì giận hờn, vì không hiểu anh mà đã để tình yêu ra đi, nhưng mình đã nhận ra rằng mình luôn yêu anh, nhớ anh và cần có anh. Mình đã quay trở lại trong vòng tay anh sau 9 tháng xa cách nhưng luôn hướng về nhau. Và giờ chúng mình thật sự hạnh phúc, yêu nhau hơn, sự chia xa giúp chúng mình hiểu nhau hơn và có thể biến những cái không hợp thành sự hạnh phúc riêng.
hongnhung, Ninh Binh, 14:59, 16/11/2010
tat ca bay gio chi sep lai thanh ky niem ma thoi
viet, anh, 11:22, 16/11/2010
Quên là còn nhớ? Và không bao giờem bắt mình quên anh. Đó là những gì đẹp nhất. mà đẹp thì quên đi làm gì
Garu Trần, 09:18, 16/11/2010
Khi 2 người đã có sự xa cách về tình cảm thì chỉ cần những "con sóng" nhỏ thôi cũng chia cắt được 2 người. giận hơn vu vơ nó cũng chỉ là 1 con sóng như thế
Do Phuong Bac, 09:17, 16/11/2010
Cái gì là của mình thì mãi sẽ là của mình dù rằng có thể nhẫn tâm sút tung xuống hố sâu :x
Tạ Thị Tuyết Minh, 09:16, 16/11/2010
Giận hờn vu vơ ..........đáng sợ thật bởi sức mạnh kinh khủng của nó khiến những người yêu nhau hay vì vọng tự ái cá nhân quá cao hay là vì chưa đủ hiểu nhau mà phải xa nhau khi vẫn yêu nhau
Dien Pham, 09:16, 16/11/2010
"Em vẫn chẳng ngờ được, những giận hờn vu vơ, lại có sức mạnh đến thế, sức mạnh chia cắt chúng ta. Vì
em không hiểu anh hay anh không hiểu? Vì sao ta lại không níu giữ nhau?
Mặc dù em biết, em vẫn hằng thương, hằng nhớ, hằng mong. Những đêm ...dài
thao thức của em chứng giám. Còn anh, em biết, anh vẫn nở vẫn cười nụ
cười hiền ...khô dù bên anh không có em nữa"
Cuong Mh, 09:15, 16/11/2010
"Ctrl + Alt + Delete" or "Ctrl + X" ..
Chichi Khúc, 09:15, 16/11/2010
Tieu Nguyet, 09:14, 16/11/2010
Không ai có thể format được kí ức của mình , mà coi đó là kỉ niệm
Xuan Phan, 09:14, 16/11/2010
Neu k hop nhau chug ta van co the yeu nhau faj k a? Vi chug minh k hoan hao
Linh Bống, 09:14, 16/11/2010
Níu kéo ko có ích gì mà còn làm cho mọi thứ tồi tệ hơn, và cho đến phút cuối nhận ra được con người thật......thấy còn đáng sợ hơn là để cho tình yêu ra đi...cho dù ta có phải khóc thật nhiều, có phải đau thật nhiều........
Hồng Ngọc, 09:13, 16/11/2010
Ngày anh đi ciều mưa bay, từng hàng cây như muốn nói, nghoảnh lại đi, đừng bước nữa quay trở về về với em, nhưng anh đã bỏ lại sau một tình yêu và một lời hứa, đường đông quá mà sao em thấy dường như chỉ mỗi em đứng một mình
Vũ Nhung, 09:13, 16/11/2010
Phương Thúy, 09:13, 16/11/2010
Nếu có thể thì hãy níu giữ, những gì mà tình yêu gây dựng nên đều rất đáng trân trọng. Nhưng một khi đã xác định rõ 2 lối đi riêng thì cần dứt khoát.
Jo Mo, 09:12, 16/11/2010
Hau Minh, 09:12, 16/11/2010
Thik và yêu là 2kn h0àn tòan khác nhau.1ng có thể đi cùg ng mà nta thjk nhưg mag lạj cảm gjác bìh yên thât sự chỉ có thể là ng mà nta yêu thôi...mìh thât sự thjk cậu...vì câu là ng bạn thân cuả mìh...nhưg mìh thâ...̣t sự thật vọg khi cậu đã đáh đồg mìh với nhữg đưá c0n gái kháx...và cậu đã để mất 1ng pạn đấy.dù đã ko còn pùn hay giận câụ nhưg giưã chúg ta đã có 1vách ngăn vô hinh..ko aj khax mà do 9 cậu dựg nên...thứ mất đi sẽ đc thay thế nhưg cáj đc thay thế ko bao giờ là thứ mà ta đã từg đc sợ hữu,mùi vị hươg vi,và cả tìh cảm dàh cho....củg sẽ khax
Nguyen Dang, 09:11, 16/11/2010
Những giận hờn vu vơ của em đúng là có sức mạnh kinh khủng, nó khiến anh phải bỏ cuộc vui hiếm có với bạn bè, nó khiến anh phải liều mạng đi thật nhanh giữa đường Trường Trinh đông đúc, nó khiến anh mất hàng giờ trong một ngày chỉ có 24 tiếng để suy nghĩ anh đã sai thế nào... có lẽ anh già rồi còn em thì vẫn chưa biết suy nghĩ cho anh... Anh và em đã đi chung một con đường và trước mặt bây giờ là 2 ngã rẽ mà cả 2 con đường có thế đi chỉ vừa cho một người bước tiếp, anh bít làm thế nào đây? :(
Hoàng Linh, 09:11, 16/11/2010
Mình tạm chia tay nhau nhé em
Để ta biết đc có yêu nhau không?
Mình tự cho nhau hai lối đi
Để xem quãng đường của ai xa hơn...
Thời gian sẽ nói lên tất cả
...Nếu ta còn yêu sẽ quay trở về...
Thì lúc đó hai ta sẽ cùng mở rộng trái tim...
Và cùng cho nhau....
Yêu lại từ đầu...
Xuân Trường, Hà Nội, 19:24, 15/11/2010
Thu Phuong, Tp Thanh Hoa, 13:06, 15/11/2010
Hjx, chj oj, nge chj vjet paj nay ma e nge xao xuyen wa. Tuy bjo e van dag la thoj thjeu nu, nhug kug da het cap3 oy ma van chua co moj tjh hoc tro nao ka. Oj, nge chj ke ma e thay ghen tj vs chj day. Chj da co 1ki njem that tuyet dep ma, the nen chj ju jn, nag nju va tran trog no kug dug thuj. Nhug moj chuyen va dj vang oy ma,chj faj hah fuc khj mjh co duoc no chu. H chj lon oy, ka 2ng deu khac oy va kug faj co loj dj rjeg cho mjh ma. Dug maj nhjn ve no chj ah, ma hay nhjn ve fja truoc kon nhju njem vuj va hanh fuc dag cho don chj ma. Chuc chj luon bjnh yen va hah fuc!