Viết cho mùa thu chỉ có em... không anh!
Cập nhật lúc 09:40, 31/08/2010 (GMT+7)
Blog Việt
Vậy là sắp mùa thu rồi anh ạ! Đã vào tháng 8 rồi đấy, người ta nói tháng 8 mùa thu, em, anh và mọi người đều có chút gì đó cảm xúc khi mùa thu đến đúng không?
Tạo hoá khéo sắp đặt cho 4 mùa, và khéo đến nỗi cứ mùa hè đi qua, cái nóng nực đến ngột ngạt làm chúng ta khó chịu, bực dọc lẫn nhau xen lẫn đó là chút se lạnh của mùa thu làm Em, anh đều thấy có gì đó khoan khoái, yêu đời.
Em thường nói, mùa thu là mùa của lãng mạn và mùa của tình yêu, và cũng chính mùa thu là thời điểm em có mặt trên đời. Liệu có phải em viện cớ mình sinh vào mùa thu để rồi mình "phải" lãng mạn, "phải" yếu mềm, "phải" nhạy cảm không anh?
Có quá nhiều bài hát viết về mùa thu và cũng quá nhiều cuộc tình bắt đầu và ra đi cũng từ mùa thu. Em cảm giác rằng điều này đúng như 1 sự khéo chọn của mỗi người. Mùa thu man mát, se lạnh, nhưng không quá lạnh lẽo, vẫn có chút nắng le lói mỗi trưa, và những trận mưa ngâu cũng không làm ta ướt sũng áo mà chạy về sau những buổi đi chơi.
Nhưng mùa thu cũng làm em phát khóc khi nghe từ anh lời chia tay, và mùa thu cũng làm em hạnh phúc ngây ngất khi lần đầu tiên chúng ta dành cho nhau nụ hôn đầu. Em có quá lãng mạn và bay bổng cho một mối tình vừa đi qua, để rồi chính cái lãng mạn đó kéo anh xa em, kéo em đánh mất chính mình và kéo chúng ta ngày một xa nhau không. Một ai đó đã từng nói với em, con gái sống quá nhạy cảm, sống quá lãng mạn với cảm xúc sẽ khổ, khổ bởi chính tính cách mình tạo ra và không bao giờ thoả mãn. Em tự hỏi, mình có đúng là người như vậy không anh nhỉ?. Bởi những người sống lãng mạn như em thường không tự cho mình cái quyền thực tế quá mức, cũng không cho mình cái quyền được bay bổng không giới hạn chỉ cho mình được phép lúc nào cũng nhạy cảm và giàu cảm xúc mà thôi!.
Em yêu mùa thu Hà Nội, em yêu Hà Nội và yêu một người Hà Nội, người đã từng là đương thời của em, người đã cho em biết mùa thu Hà Nội còn đẹp hơn bản chất vốn có của nó. Người đã cho em biết mùi hoa sữa không thật sự thơm mát như em từng nghĩ, và những góc phố nhỏ của Hà Nội kia ẩn chứa bao điều kì diệu ta phải khám phá.
|
Ảnh minh họa: Raysoda |
Em đã từng nhớ đến chiếc đồng hồ đếm ngược đến 1000 năm Thăng Long, còn
nhớ đến con số 602 ngày to go..., hôm nay đây khi là lần thứ bao nhiêu em đi qua nó, em lại ngước lên và con số chỉ vỏn vẹn còn 62. Hình như bây giờ em không còn bờ vai vững chắc ngồi trước em cùng đếm ngược lại và cùng nói 602 ngày nữa chúng ta có thể là của nhau đúng không anh?
Hôm nay đây khi mùa thu đã đến thật gần, khi em cảm nhận được từng đợt gió phả vào mình lạnh mát khi đi qua Hồ Gươm, khi em nhận thấy từng người con gái Hà Nội chọn mua từng chiếc khăn lụa, hay những bà mẹ tranh thủ cài cúc áo trên cho con. Em đã biết, em biết không thể chần chừ mà kéo dài mùa hè để em không có cơn gió mùa thu se lạnh mà đón một mình nữa, em phải chấp nhận, một mùa thu chỉ có mình em và không anh...
Tháng tám mùa thu, lá rơi vàng chưa nhỉ
Từ độ người đi thương nhớ âm thầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm
Có phải em mùa thu xưa
Nhưng mùa thu ngắn lắm phải không anh? Đôi khi ngắn và trôi qua quá nhanh làm con người ta chưa kịp cảm nhận đã vội vàng quấn chiếc khăn to sụ chống cái lạnh khắc nghiệt của mùa đông? Cũng như tình yêu vậy, nếu trôi qua một cách vội vàng, hay ta chưa kịp cảm nhận được nó thì nó đã ra đi mất và ta như chìm trong sự cô đơn lạnh lẽo. Nhưng liệu rằng khi đến "tuổi phong sương" chúng ta có lại tìm thấy nhau? Hay ai đó tìm thấy chúng ta với chính con người mình. Hay vì em và anh đều lãng mạn, đều yêu nhau bằng chính những cử chỉ lãng mạn không tưởng đó và cũng chính những điều không tưởng đó đã để chúng ta mất nhau?
Có bóng mùa thu thức ta lòng son muộn
Một ngày về xuôi chân ghé Thăng Long buồn
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Ngày sang thu anh lót lá em nằm
Bên trời xa sương tóc bay
Nhưng rồi thời gian vẫn cứ trôi, em và anh vẫn bước tiếp trên con đường của riêng mỗi người. Em là em mà anh thì vẫn là anh. Vẫn lãng mạn, vẫn nhẹ nhàng, vẫn tràn đầy cảm xúc và vẫn yêu... Nhưng giờ đây những cảm xúc đó vẫn nguyên vẹn, vẫn rõ ràng nhưng em không dành cho anh và anh cũng vậy.
Nhưng sao vẫn có tràn đầy những ước mong một ngày là của nhau, vẫn nghĩ rằng rồi ta sẽ có nhau để tin tưởng vào cuộc sống, để thấy sống cuộc sống có ích hơn với mọi người và cho nhau thêm nghị lực sống và tiếp tục lãng mạn. Có thể rằng có em hay có anh trong giấc mơ thôi, cũng đã là có rồi, có "sương khói" nhưng "môi mềm" vẫn thật gần, anh nhỉ?
Thôi thì có em đời ta hy vọng
Thôi thì có em sương khói môi mềm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Nghe đâu đây lá úa và mi xanh
Nghe đâu đây hồn Trưng Vương sông Hát
Nhưng rồi vẫn thảng thốt, vẫn giật mình trong những cơn mơ đó, liệu đó có phải là anh không?. Hay khi nhìn thấy lá rơi, thấy báo hiệu mùa thu đến ngỡ như tìm thấy nhau, ngỡ như lại là anh, lại là chúng ta bên nhau sánh bước, ngỡ như anh và em lại cất bước bên nhau trên những con đường Hà Nội.
Có chắc mùa thu lá rơi vàng tiếng gọi
Lệ mừng gặp nhau xôn xao phím dương cầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Nghìn năm sau ta níu bóng quay về
Ơi mùa thu của ước mơ
Thăng Long - Hà Nội sắp tròn nghìn năm tuổi, và như trong mơ nghìn năm sau em và anh có cùng sánh bước với nhau được không? Nghe như một câu chuyện cổ tích nghìn lẻ một đêm với chiếc thảm bay cùng cây đèn thần, sự thử thách của người đẹp và quái thú hay hoàng tử ếch anh nhỉ?. Và em, anh chúng ta mãi mãi xa nhau bởi khi là 2 con đường song song, khi em và anh cùng chung tính cách, khi em và anh cùng lãng mạn hay quá yếu đuối. Những con đường song song sẽ không bao giờ giao nhau, và chắc chắn rằng sẽ không tìm được 1 điểm chung nào mặc dù chúng quá nhiều điểm chung nhỏ. Và khi sự níu kéo, cố gắng giữ "níu bóng để quay về" đó không bao giờ có thực, chỉ luôn có trong giấc mơ, và mua thu đó là mùa thu của ước mơ mà thôi, đúng không anh?
|
Ảnh minh họa: Raysoda |
Mùa thu thực sự đã mang đến cho những người giàu cảm xúc những xúc cảm khác lạ. Mặc dù ta đều hiểu theo quy luật của đất trời, năm nào cũng vậy, nhưng sao cứ đến mùa thu là mọi cảm xúc lại dâng trào một cách mãnh liệt và gần như không ngừng được vậy? Và thật trớ trêu nếu mùa thu cứ kéo dài mãi thì trường cảm xúc sẽ kéo dài quá nhiều, sự mãnh liệt càng lúc càng lớn, sẽ có lúc ngừng lại và sẽ không bao giờ còn tìm lại được thì sao.
Đó cũng như quy luật của tình yêu vậy, khi cảm xúc quá nhiều, khi tình yêu dành cho nhau quá lớn, đến một thời điểm nào đó cảm giác muốn chiếm hữu, muốn kiểm soát, muốn ôm trọn bên mình, thì lúc đấy tình yêu lại vỡ tan, lại không còn là của mình nữa.
Và rồi sẽ lại ôm, nhớ, yêu, siết những "mùa thu của giấc mơ" cho riêng mình, chỉ của riêng mình mà thôi...
- Gửi từ email Nguyen Minh Ngoc - ngoc.nm@
|
Mời bạn click vào đây để tìm hiểu thông tin về bộ sách đôi "Tựa vai và đưa tay đây mình nắm!" - "Những lá thư trong chai" sắp phát hành của Blog Việt |
Dù bạn đang dùng dịch vụ Blog nào, Blog Việt vẫn là người bạn đồs ng hành cùng cộng đồng Blogger Việt. Hãy chia sẻ những bài viết và đường link blog hay bạn muốn chia sẻ tới chúng tôi như thường lệ bằng cách gửi theo mẫu sau hoặc gửi email về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn
Ý kiến bạn đọc
Người đồng cảm, 07:53, 12/09/2010
Cuộc sống là vậy bạn ạ, tôi biết đến blog Việt nhờ người yêu cũ của tôi. Tôi đã yêu bằng một tình yêu trong sáng và thật lòng, dù biết có nhiều thứ cản trở, biết có thể chẳng đi đến đâu nhưng tôi đã tự nhủ với mình rằng hãy để một lần trái tim dẫn đường, vậy mà cuối cùng cũng chỉ đi vào ngõ cụt. Khi một mối tình đi qua, người con gái thường là người nghĩ nhiều hơn, nhớ nhiều hơn, sâu sắc khó quên hơn.. tôi thấy như vậy bạn ạ. Đừng nghĩ nhiều quá, đừng nhớ nhiều quá, cố gắng quên đi, để những kỉ niệm ấy vào một góc nào đó của trái tim mình, người hạnh phúc nhất là người biết sống cho hiện tại, quá khứ mãi mãi là quá khứ. dù có đẹp đến bao nhiêu thì cũng không quay lại được nữa, dù có nghĩ về nó cũng chẳng ích gì, vui lên bạn nhé!
Mayxanh, Ha Noi, 13:51, 11/09/2010
Có một mùa thu ấy thật đáng nhớ nên mình "Nhớ mùa thu,nhớ anh"!!!
vũ duy, humg, 18:27, 09/09/2010
Ngo Tra Mi, Thanh Hoa, 10:44, 09/09/2010
doc bai viet thuc su long minh cung man mac nhu tiet troi mua thu ha noi.mua thu ha noi,ben ho Guom xanh biec da co voi minh nhung ki niem that dep.mua thu oi,nguoi o phuong troi xa trong nhung luc ban ron cua cong viec co khi nao chot nho ve em k?co nho ve co be da gay an tuong tot voi a khong nhi?bai viet nay lam long e ngap tran cam xuc va noi ban khoan.co ai do da noi thu la tho cua dat troi tho la thu cua long nguoi.loi hen gap mua thu k biet nguoi o xa day co con nho k?e khong hi vong minh se quen duoc hinh anh a vi do la ki niem
Nguyễn Minh Ngọc, Số nhà 17, ngõ 333, Phố Vọng, Phường Đồng Tâm, Q. Hai Bà Trưng,Thành Phố Hà Nội, 20:27, 08/09/2010
Mỗi khi đọc lại bài này mình lại có cảm giác y như lúc viết nó vậy, buồn, man mác, đau nhói, khó chấp nhận, hi vọng và lại thất vọng. Mùa thu thật đẹp, thật buồn và lãng mạn, mùa thu Hà Nội càng đẹp hơn và buồn hơn vì gắn với những kĩ niệm. Có thể mọi người đọc nó tưởng như không thật, như một bài thơ, nhưng đấy đúng là câu chuyện tình của mình, và nó không phải mối tình đầu của mình. Chỉ đơn giản là một câu chuyện tình không có kết thúc có hậu. Hi vọng rằng moị người cùng đồng cảm với mình cũng như cùng hiểu rằng "Đó cũng như quy luật của tình yêu vậy, khi cảm xúc quá nhiều, khi tình yêu dành cho nhau quá lớn, đến một thời điểm nào đó cảm giác muốn chiếm hữu, muốn kiểm soát, muốn ôm trọn bên mình, thì lúc đấy tình yêu lại vỡ tan, lại không còn là của mình nữa."
vu quoc hoan, nam dinh, 19:06, 08/09/2010
ban cam nhan ve mua thu that la ki la day theo toi mua thu ko phai nhu ban nghi dau cho du ban da neu duoc het cai cam nhan cua ban ve mua thu nhung tui thay no van kho khan va thieu mot cai gi do ma kho the dien ta bang loi duoc ban ah
doialbui, 14:06, 08/09/2010
em viet thu qua hay nghe nhu truyen tieu thuyet. anh qua cam nahn duoc. nhung cuoc song khong chi co nhung bong hoa hong dau em oi
Ớt cay, HN, 11:27, 08/09/2010
Miên man nhớ đến người xưa. Đã 2 mùa thu không còn gặp lại, những nỗi đau vẫn âm ỉ nơi đâu. Tình yêu đầu lừa dối và vỡ vụn, nhưng vẫn còn chút cảm xúc yêu thương. Người đó đã có gia đình, và mình đã có chồng con. Vậy mà mỗi độ thu về, Hà Nội thoảng chút gió - chút nắng - chút cốm lại ùa về chút cảm xúc ngày xưa. Thế mới biết tìnhcảm con người thật phức tạp. Dù đã hài lòng với người chồng yêu thương hết mực, với bé ngoan sắp chào đời. Vậy mà vẫn không thể xóa sạch được hình ảnh cũ trong tâm trí. Hy vọng mùa thu sau sẽ quên được người cũ.
BIN BIN, Hà Nội, 08:13, 08/09/2010
Tôi rất yêu mùa thu bởi mùa thu là mùa chuyển giao giữa hai trạng thái nhiệt độ nóng và mát mẻ! Không chỉ đơn thuần nói về mùa thu là như vậy mà tôi muốn nói với những ai đã, đang và sẽ yêu rằng hãy vun đắp, trân trọng những gì mình đang có; hãy trao những yêu thương ngọt ngào cho dù cũng có thể như mùa thu ta cảm nhận được chẳng bao nhiêu là nó lại đi mất! Nhưng có lẽ thế cũng đã đủ để tạo nên một dấu ấn kỷ niệm, những cảm xúc lứa đôi...!
Hì,tôi yêu cô ấy chẳng biết tự bao giờ nhưng lời tỏ tình chẳng phải vào mùa thu, nụ hôn đầu cũng thế-thật trùng hợp là nó diễn ra vào tháng nằm giữa ngày sinh của tôi và cô ấy-đặc biệt thay nó vào ngày CÁ THÁNG TƯ nữa chứ!MÙA HÈ!Chuyện tình yêu của tôi là như vậy đấy! Có lẽ mỗi người có những khoảng trời kí ức riêng song với tôi mùa nào cũng vậy, tôi luôn nhớ và yêu cố ấy thật nhiều-Mèo yêu của tôi!
Hà Giang, Lào Cai, 14:49, 07/09/2010
Cứ mỗi lần nghe bài hát Có phải em là mùa thu Hà Nội và nay lại đọc được bài viết này của bạn lòng tôi lại xao xuyến. Tình yêu của tôi cũng bắt đầu từ mùa thu. Tôi và anh ấy thường nắm tay nhau đi trên con đường Nguyễn Trí Thanh tâm sự biết bao nhiêu chuyện vui buồn. Không biết bao jờ tôi và chồng tôi lại được đi trên con đường đầy kỷ niệm ấy. Nếu có dịp chắc tôi sẽ cho con đi cùng và nói với con về chuyện tình của vợ chồng tôi ngày xưa. Thời yêu nhau người yêu tôi bảo nếu sau này mình sinh con gái sẽ đặt tên con là Ngọc Khánh vì nơi đây đã in dấu nụ hôn đầu tiên của chúng tôi. Tôi rất thích mùa thu và hương hoa sữa ở Hà Nội nó đặc trưnng không giống với mùa thu nơi mà tôi đang sống. Hà Nội ơi Ta nhớ Hà Nội quá." Tháng Tám mùa Thu là rơi vàng chưa nhỉ. Từ độ người đi thương nhớ âm thầm...Bao jờ cho Ta lại được về Hà Nội.Hà Nội ơi
KHỈ KON, 22:28, 06/09/2010
Tôi yêu mùa thu, Mùa thu. Mùa Hà Nội. Mùa cốm. Mùa sinh nhật. Năm nay tôi sẽ đón tuổi 18 tại Hà Nội (nghìn năm mới có 1 lần, mới có một lớp người vào tuổi trưởng thành đúng dịp kinh kì nghìn tuổi), Mùa thu, Mùa thu,...mùa xao xác lòng..
Ngô Sỹ Giang, Cty CP ĐT & TM Sông Hồng IMPER V.N, 21:39, 06/09/2010
Mùa thu xao xuyến và nỗi nhớ! không biết lời tự bạch của bạn có mang bóng nguồn cảm xúc của Nhà thơ văn nào không? nhưng cũng có lẽ bài thơ, bài văn nào cũng có những nguồn cảm hứng bộc bạch sâu xa nhất từ đáy lòng tâm hồn người nghệ sỹ. Sự đồng cảm của con người về mua thu khiến tôi không thể không bày tỏ ý kiến của mình tới bạn. Tôi cũng sinh ra ở một thời điểm cuối thu, và tình yêu thì lại thường bắt đầu từ lúc Hà Nội bớt đi những cơn nóng. Và người thân nhất của tôi cũng ra đi khi mà lá vàng rơi nhiều nhất. Nỗi nhớ, sự mong đợi vô vọng của một linh hồn đã mất và những ngọn nến lung linh trong ngày cuối thu đã thôi thúc tôi ấp ủ nhiều điều muốn bộc bạch. Nhưng có thể nói đến giờ khi lướt qua những dòng chữ tâm sự của bạn tôi mới thực sự có ngẫu hứng để nói với mọi người. Và điều đó không chỉ qua những dòng comment này đâu. Nó còn rất nhiều như những kỷ niệm mà các bạn đã có. Và lúc đó bạn nhớ là hãy nhớ comment lại cho mình nhé! còn bây giờ, thời tiết Hà Nội đang đẹp, chúng ta chua phải khoác áo mua đông cho nên cái lạnh giá sâu thẳm trong con người chưa rõ rệt đâu, chi bằng chúng ta hãy thưởng thức mùa thu với những ngày vui ngập tràn trong hân hoan của đại lễ mà tạo thêm năng lượng để vượt qua cái lạnh lẽo của mùa đông. Để rồi mùa xuân hy vọng sẽ mang lại cho ta sự bất ngờ! hạnh phúc là ở phía cuối con đường bạn ạh!
Ha Anh, Hai Phong, 14:04, 06/09/2010
Đọc bài của bạn làm tôi nhớ lại những mùa thu dịu ngọt của mình. Những tưởng sẽ quên được tất cả, nhưng mỗi khi thu về lại thấy lòng bâng khuâng khó tả. Tôi nhớ người ấy, mặc dù bây giờ không còn là của nhau.
Thùy Chiên, Lào Cai, Lào Cai, 12:06, 05/09/2010
Hà Nội- Tình yêu và nỗi nhớ với những mùa thu đi qua. Thời sinh viên sôi động không bao giờ quên.
Loc Thu, Mai động, Hà Nội, 23:56, 04/09/2010
Mình sinh vào mùa thu, rất yêu và rất sợ HN vì rất nhiều kỷ niệm của mối tình đầu ở HN, hơn 10 năm trôi qua mình vẫn nhớ người đó, nhớ cồn cào. Bạn đừng buồn, hãy vui lên nha.
ha tinh, 5c khu tap the benh vien binh thuan, 23:36, 04/09/2010
Cong Ton, 21:21, 04/09/2010
Bạn đã gợi lại trong tôi những kỷ niệm của một mùa thu yêu dấu, mỗi năm mùa thu đến cũng đồng nghĩa với ngày sinh nhật người con gái của một thời non trẻ.
mỗi mùa thu đến khiến tôi nhớ đến người cũ vô cùng.
lemonxp, hanoi, 10:49, 03/09/2010
chuyện của tôi cũng đôi phần giống bạn
hnay đi qua bờ hồ thấy còn 37 ngày nữa thôi
không biết người ấy có nhớ ngày đó không nhỉ
Huyền Vũ, Hà nội, 14:47, 02/09/2010
Nguyễn Thị Khuyết, Tp.HCM, 11:10, 02/09/2010
Tặng bạn 1 phần bài thơ (hình như của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo) cũng về mùa thu với hoa sữa và mối tình đầu đắm say,
.......
Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu
Mùi hoa sữa tan trong áo em và mái tóc
Tình yêu đầu tưởng không gì ngăn cách
Vậy mà tan trong sương gió mong manh
Tại tình yêu, tại em hay tại anh
Tại vô hình tại gì không biết nữa
Tại sang đông không còn hoa sữa
Tại con bướm vàng có cánh nó bay
Đau khổ, buồn nhưng éo le thay
Không phải thời Romeo và Juyliet
Nên chẳng có đứa nào dám chết
Đành lòng thôi mỗi đứa một phương
Chỉ mùa thu còn tròn vẹn yêu thương
Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ
Hương của tình yêu đầu nhắc nhở
Có hai người xưa đã yêu nhau.
Tôi cũng đã từng sống ở HN, từng có một mối tình lãng đãng như sương sớm trên mặt hồ thu HN. Cám ơn bài viết của bạn.
Đạt-Perfec, Nghệ An, 09:26, 02/09/2010
Bạn có những thứ gióng của mình quá! Mình cũng được sinh ra vào mùa Thu, cũng có nụ hôn đầu tiên vào mùa thu. Nhưng tôi thấy có một điều tôi may mắn hơn bạn là tình yêu của chúng tôi cũng được 5 năm rồi nhưng vẫn chưa nhạt phai, tôi hy vọng đây là cuộc tình đầu và duy nhất của tôi! Xin chúc bạn có cuộc sống hạnh phúc nha
Dr Hoàng, HN, 02:22, 02/09/2010
"Em có nghe mùa thu mưa giăng lá đổ, em có nghe nai vàng hát khúc yêu đương...và em có nghe, khi mùa thu tới...2 chúng ta sẽ cùng chung lối...". Em còn nhớ không, 2 mùa thu qua, chúng mình đã có những kỉ niệm ngọt ngào, mùa thu năm nay, em đã mãi rời xa anh...ai sẽ đi dạo cùng anh trên những con đường hoa sữa, ai sẽ cùng anh chung lối về dưới những cơn mưa mùa thu...?
like memin, Hà Nội, 00:17, 02/09/2010
Bạn viết rất hay và ý nghĩa. Mình không biết nên cảm ơn bạn hay gì nữa. Bạn biết không? Mình đọc được trang này là do người mà mình yêu thương nhất (girl friend) gửi cho đường link, Khi đọc xong, mình không biết nên buồn hay vui. Ôi tình yêu, đó là thứ duy nhất khiến ta vui tột cùng, và buồn,thì cũng buồn thê lương.
Bùi Thị Miền, Số 5 ngõ 10 ngách 21 Tôn Thất Tùng - Đống Đa -HN, 20:41, 01/09/2010
Ngọc em,
Đọc bài tâm sự của em mà chị thấy xúc động và thương em quá. Hãy quên mối tình buồn này đi và vui vẻ sống, nghĩ về ngày mai tươi sáng em ạ. Rồi em sẽ có một tình yêu đẹp chứ không buồn như trình yêu đã đi qua. Em xứng đáng được như vậy Ngọc ạ. Đọc bài viết của em chị thấy mình thật hạnh phúc kih có một tình yêu đầu đời đơm hoa kết trái với người chồng tuyệt vời và hai cô công chúa xinh đẹp, đáng yêu. Chúc em hạnh phúc.
ha hoai an, 18:47, 01/09/2010
Bài viết của bạn làm tôi rất buồn, tôi và anh ấy đã vượt qua vô vàn khó khăn để được gần nhau vậy mà hôm nay, khi chỉ còn 39 ngày nữa là Hà nội tròn 1000 năm tuổi thì anh lại bỏ tôi ra đi mất rồi.Con đường đi làm hàng ngày của tôi la đi qua chiếc đồng hồ đến ngược thời gian đó, giờ đây tôi vẫn thường xuyên phải đi qua đo nhưng anh không còn đưa tôi đi làm nữa rồi, sự mất mát của tôi lớn quá vì tôi yêu anh rất nhiều và rất hi vọng vào tình yêu anh giành cho tôi, tôi và anh cùng nhìn chiếc đồng hồ đó bao nhiêu lần, cùng chờ đợi đại lễ 1000 năm và vì tôi cũng sinh vào mùa thu bạn ạ.Càng buồn hơn vì lý do anh rời xa tôi là vì ở Hà Nội anh không khẳng định được bản thân mình,và người yêu tôi không phải là người Hà Nội. Giờ đây Hà nội làm tôi buồn .
Bich Hoang, HN, 10:58, 01/09/2010
Cam on ban vi bai viet rat hay.
Mua thu HN rat dang yeu va dang nho. Nhan ra khong khi thu tu lau lau roi. Muon gui 1 chut khong khi thu HN cho Anh, cho nhung nguoi ban & nhung nguoi em dang o mien xa. Co gang nhe de gap lai trong HN than yeu.........
Tj Heo, SG, 22:44, 31/08/2010
Em yêu HN...và yêu 1 người HN...mùa thu HN chắc là đẹp lắm...nhưng mùa thu này em ko còn có anh nữa rồi anh ơi...!!ko còn nghe anh kể về HN vs một sự háo hức và tự hào nữa rồi....1000 năm Thăng Long...chúng ta có còn gặp nhau ko anh....??Em nhớ anh....
nguyễn minh Ngọc, Số 17, ngõ 333, Phố Vọng, Phường Đồng Tâm, Q. Hai Bà Trưng,Thành Phố Hà Nội, 21:34, 31/08/2010
Thật hạnh phúc khi bài của mình được đăng, dù không có quá nhiều hi vọng vì bài của mình quá bay bổng, quá tản mạn. Cám ơn Blogviet rất rất nhiều, đã mang lại cho mình chút vui vẻ, ấm áp khi mùa đông Hà Nội đến!
khanh ngoc, tay ninh, 17:03, 31/08/2010
sao buon qua vay Ngoc oi....
Nguyên, HN, 12:02, 31/08/2010
e yêu mùa thu HN, yêu HN và yêu 1 người HN !