Cô đã xuyên thẳng qua tim em...

Cập nhật lúc 09:47, 25/10/2010 (GMT+7)

- Thấy mục "Ứng xử với học trò” rất hay, nên tôi mạn phép gửi gắm vài kỷ niệm nho nhỏ thời học sinh chia sẻ với mọi người.

BÀI VIẾT CỦA BẠN ĐỌC

Thời hoa đỏ là một thời mộng mơ nhất trong cuộc đời của mỗi người. Hồi còn học phổ thông, bắt đầu vào lớp 10, tâm trạng một thiếu nữ trong tôi bắt đầu hình thành. Nó cũng dễ tổn thương và bỡ ngỡ. Tự nhiên thấy mình chóng nhớn hẳn lên. Ai gặp cũng nói “thiếu nữ rồi đấy nhé!”. Nghe vui vui là.

Nhưng mỗi khi nhắc đến đó, tôi lại cảm thấy hơi nhoi nhói nơi trái tim về một kỷ niệm học trò mà đến bây giờ, dù đã có gia đình, công viêc ổn định, con bé cũng tuổi cắp sách tới trường, tôi vẫn thấy câu chuyện đó như mới hôm qua.

Thời hoa đỏ là một thời mộng mơ Ảnh chỉ có tính minh họa.
Thời hoa đỏ là một thời mộng mơ Ảnh chỉ có tính minh họa.

Lớp 10A, tiết Vật lý do cô giáo có tên rất đẹp - cô Nguyệt phụ trách. Đó là một cô giáo rất mẫu mực, nói năng rất chuẩn từng câu, từng chữ. Từ cách trình bày trên bảng và giảng bài, tới trang phục cô mặc đều chỉn chu.

Hôm đó, khi cả lớp đang chăm chú nghe giảng bài.Gần cuối giờ, cô cho lớp làm bài tập ứng dụng với công thức vừa dạy.

Trong lúc cả lớp đang làm bài, cô đến gần một bạn gái ngồi bàn đầu và nói:

“Cô Th. phải cố mà học cho thật giỏi còn đi làm, không học được thì lại về nhà mà bán bánh. Chứ không như cô Y., không học được thì cũng có cửa hàng cửa hiệu để về bán với bố mẹ”.

Cả lớp yên lặng trong giây lát rồi xì xào bàn luận. Chẳng là nhà bạn Th. có mẹ già ở nhà, thường gói bánh lá đem ra chợ bán đổ cho các cửa hàng nhỏ. Còn nhà tôi là nhà mặt đường, bố mẹ có cửa hàng bách hoá tổng hợp bán ngay đầu chợ - phố huyện. Câu nói đó của cô như xuyên thẳng vào tim tôi.

Tôi và Th. vốn từ bé đến lớn học cũng nhau. Nhà Th. không khá giả lắm nhưng dù là bán bánh lá, cũng là một công việc mưu sinh chân chính. Hoặc như nhà tôi, cũng buôn bán vậy thôi, đâu có gì mà cô nói theo kiểu đay nghiến đến như vậy.

Hôm đó trở về, tôi thấy ghét cô giáo nhiều. Tôi giận, vì cô là cô giáo mà lại nói theo cách như vậy, vẫn biết cô mong bạn Th. cố gắng học cho giỏi.

Bao nhiêu đêm tôi học hành miệt mài, để học thật tốt và thi đỗ đại học, Th cũng vậy. Không biết nó có tủi thân không, chứ tôi thì bị ám ảnh nặng nề từ câu so sánh vì von đó của cô. Tôi chỉ mong sao thời gian học lớp 10 thật nhanh để không phải gặp lại cô ấy nữa.

Thiết nghĩ, đều là con người, dù lớn hay bé cũng đều có tâm hồn và cảm xúc. Các thầy các cô nên cân nhắc khi dạy dỗ các em. Những câu nói vô tình hay hữu ý, nếu nó phản cảm, sẽ để lại những dấu ấn không đẹp trong mỗi chúng ta.

  • Vũ Thị Hoàng Yến (Hà Nội)

********************************

Là giáo viên, đã từng hay đang là học sinh, hoặc là phụ huynh, hẳn bạn đã từng biết tới các tình huống sư phạm. Mời bạn đọc tham gia giới thiệu các tình huống ứng xử sư phạm ấn tượng mà mình đã từng biết, từng trải qua. Bài được chọn đăng sẽ có chế độ nhuận bút. Mời quý vị gửi bài viết theo địa chỉ email: bangiaoduc@vietnamnet.vn hoặc: Ban Giáo dục, Báo Điện tử VietNamNet, 141, phố Bà Triệu, Hà Nội. Cảm ơn các bạn.

Ý kiến của bạn

Các tin khác