221
452
Chính trị
chinhtri
/chinhtri/
1024556
Câu chuyện SINH TỒN ở Trường Sa
1
Article
null
Câu chuyện SINH TỒN ở Trường Sa
,

 (VietNamNet) - SINH TỒN - tên một điểm đảo nằm ở vĩ độ 9’54 Bắc, kinh độ 114’21 giây Đông có ý nghĩa chiến lược đối với quần đảo Trường Sa. Nơi đó, có một tấm biển ghi lời của Chủ tịch Hồ Chí Minh "Ngày trước ta chỉ có đêm và rừng. Ngày nay ta có ngày, có trời và có biển. Bờ biển của ta dài và đẹp, ta phải biết giữ gìn lấy nó".

Từ Sinh Tồn, phóng viên Hà Trường của VietNamNet đã trò chuyện với Trung tá Vi Đức Thanh, đảo trưởng để nghe anh kể lại câu chuyện của những người lính đảo, cũng là câu chuyện của sự sinh tồn, của những hi vọng và khát vọng, của nỗi chờ đợi và niềm mong ngóng. Và trên hết, đó là câu chuyện của những con người luôn khắc ghi trong tim mệnh lệnh của TỔ QUỐC: Giữ vững chủ quyền lãnh thổ thiêng liêng của đất nước ở nơi biển đảo xa xôi.

 

42 tuổi, người chỉ huy trưởng của Sinh Tồn đã có hai năm sống trên đảo. Nắng gió khắc nghiệt đã khiến khuôn mặt anh sạm đen, màu da đặc trưng của lính vùng biển. Quê mãi tận Bắc Giang nhưng khi anh nhận nhiệm vụ nơi đảo xa, vợ và hai con anh đã theo vào, tá túc ở vùng 4 Hải quân (Cam Ranh - Khánh Hoà). Vợ và chồng, cha và con, chỉ cách nhau một vùng biển nhưng là cả nỗi nhớ dài dằng dặc, mấy năm mới được một lần sum họp.

Mỗi lần nhận quà từ đất liền là một ngày hội của lính đảo Trường Sa. Ảnh: Phạm Tuấn
Giữa nắng gió khắc nghiệt, làm bạn với người lính Sinh Tồn là những cánh thư từ đất liền và những chú chó trung thành. Ở đảo có đàn chó 6 con, mà theo lời chỉ huy trưởng "rất thông minh và trung thành". Mỗi chiều đi dạo, chúng đều đi theo. Buổi tối đi ngủ, chú ngủ cửa trước, chú ngủ cửa sau, thân thiết với lính như bạn bè.

Anh Thanh kể, có lần về nghỉ phép, con Mực buồn nhớ chủ đến nỗi bỏ ăn. Khi quay lại, "nó mừng quá, nhảy vào lòng rúc lấy rúc để".

"Trong cuộc sống, anh em chúng tôi là một gia đình, nhưng khi phân công nhiệm vụ, chúng tôi là người lính và chỉ có một mệnh lệnh duy nhất: Chắc tay súng, vững vàng bảo vệ chủ quyền dân tộc".

Nằm trong vùng đất dữ, nhưng Sinh Tồn không phải là hòn đảo gian khổ, khắc nghiệt nhất. Lính đảo vẫn gắng trồng được những vạt rau xanh rờn. Tuy nhiên vị trí chiến lược của Sinh Tồn, nằm sát ngay vùng tranh chấp, khiến đảo luôn đặt trong trạng thái ứng trực 24/24h.

"Đấy chỉ là công việc thường xuyên trong ngày. Đã là đảo trong quần đảo Trường Sa, chúng tôi xác định bất cứ điểm nào cũng phải bảo vệ, ngay cả một rạn san hô", anh Vi Đức Thanh nói.

Nói về công việc thường ngày một cách giản dị như thế, nhưng ít ai biết, ngay cả trong những cơn bão mạnh cấp 13,14, như bão số 7 vừa qua, sóng trùm lên đảo vài chục mét, có những người lính vẫn không rời mục tiêu canh gác.

Cơn giông bất chợt kéo về khi chúng tôi chuẩn bị rời đảo. Gió rít gầm gào. Mưa như quất vào da thịt. Những con sóng bạc đầu đang lừng lên, nuốt vào bãi chìm của đảo. Cơn áp thấp nhiệt đới đang kéo về trên biển Đông. Dự báo sức gió giật cấp 7.

Quay đầu nhìn lại Sinh Tồn, lá cờ đỏ sao vàng vẫn bay phần phật trong gió. Trong cơn mưa ào ạt, bóng những người lính đứng tiễn tàu đi, sừng sững như những cây phong ba trên đảo.

  • Hà Trường (từ Sinh Tồn - Trường Sa)

Đợi mưa trên đảo Sinh Tồn

Chúng tôi ngồi trên đảo Sinh Tồn

Bóng đen sẫm như gốc cây khô cháy

Mắt đăm đăm nhìn về nơi ấy

Nơi cơn mưa thăm thẳm xa khơi ánh chớp xanh lấp loáng phía chân trời...

Ôi ước gì được thấy mưa rơi

Mặt chúng tôi ngửa lên như đất

Những màu mây sẽ thôi không héo quắt

Đá san hô sẽ nảy cỏ xanh lên

Đảo xa khơi sẽ hoá đất liền

Chúng tôi không cạo đầu để tóc lên như cỏ

Rồi khao nhau

Bữa tiệc linh đình bày toàn nước ngọt

Ôi ước gì được thấy mưa rơi ...

Cơn mưa lớn vẫn rập rình ngoài biển ánh chớp xanh vẫn lấp loáng phía chân trời..
 


Ôi, ước gì được thấy mưa rơi

Chúng tôi sẽ trụi trần nhảy choi choi trên cát

Giãy giụa tơi bời trên cát

Như con cá rô rạch nước đón mưa rào úp miệng vào tay, chúng tôi sẽ cùng gào

Như ếch nhái uôm uôm khắp đảo

Mưa đi ! Mưa đi ! Mưa cho táo bạo

Mưa như chưa bao giờ mưa, sấm sét đùng đùng

Nhưng làm sao mưa cứ ngại ngùng

Chập chờn bay phía xa khơi...

 
Chúng tôi ngồi ôm súng đợi mưa rơi

Lòng thắc thỏm niềm vui không nói hết

Mưa đi ! Mưa đi ! Mưa cho mãnh liệt

Mưa lèm nhèm chúng tôi chẳng thích đâu

Nhưng không có mưa rào thì cứ mưa ngâu

Hay mưa bụi ... mưa li ti... cũng được

Mặt chúng tôi ngửa lên hứng nước

Một hạt nhỏ thôi cát cũng dịu đi nhiều...

Ôi đảo Sinh Tồn, hòn đảo thân yêu

Dẫu chẳng có mưa, chúng tôi vẫn sinh tồn trên mặt đảo

Đảo vẫn sinh tồn trên đại dương gió bão

Chúng tôi như hòn đá ngàn năm trong đập trái tim người

Như đá vững bền, như đá tốt tươi...


Mưa vẫn dăng màn lộng lẫy phía xa khơi

Mưa yểu điệu như một nàng công chúa

Dù mưa chẳng bao giờ đến nữa

Thì xin cứ hiện lên thăm thẳm cuối chân trời

Để bao giờ cánh lính chúng tôi

Cũng có một niềm vui đón đợi...

1982- Trần Đăng Khoa

,
Ý kiến của bạn
Ý kiến bạn đọc
,
,
,
,