"Dằn mặt bằng cách cho giang hồ đánh thì chưa, nhưng dọa nhau bằng tin nhắn thì gặp rất nhiều. Có nhiều tin nhắn, nào là: “Tối nay mày hát ở đâu, tao chém chết...”, Đàm Vĩnh Hưng nói về hậu trường chuyện nghề.
TIN BÀI KHÁC
- Anh từng nói về chuyện người ta chơi xấu mình thế này: “Nếu ai muốn đặt Chợ Bến Thành ở đây để chơi tôi, tôi sẽ đặt hai cái chợ Bến Thành ở hai bên”. Chắc hẳn, anh cũng từng ấm ức vì bị dằn mặt?- Có chứ! Tôi bị nhiều chứ. Chẳng hạn hồi tôi chưa nổi tiếng, mới bắt đầu được công chúng biết tới thôi, có một đơn vị mời một chương trình có tới 63 show, đi hết 63 tỉnh thành. Khi ấy có một bầu show thấy tên tôi ở chương trình liền nói với đơn vị đó là nếu có tôi, họ sẽ không cho sao của họ vào diễn. Thế là tên tôi bị bỏ ra khỏi danh sách, đó cũng chính là cách người ta loại mình ra khỏi cuộc sống.
Ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng - Ảnh: Thành Nguyễn
- Anh từng bị xã hội đen dằn mặt hay hăm dọa chém mình chưa?
- Dằn mặt bằng cách cho giang hồ đánh thì chưa, nhưng dọa nhau bằng tin nhắn thì gặp rất nhiều. Có nhiều tin nhắn, nào là: “Tối nay mày hát ở đâu, tao chém chết...”, tôi nhắn lại luôn cũng với khẩu khí đó. Nhắn qua nhắn lại một hồi người đấy xin làm fan luôn. (cười!). Mình cú quá, mình cũng phải nói bậy vậy!
Thật ra ngay từ đầu, tôi cũng thể hiện cho mọi người thấy mình dữ, không phải họ muốn leo lên đầu mình ngồi là leo lên được. Nghề hát của tôi phải như vậy, hiền lành nhu nhược quá là người ta giành giờ, người ta bắt chẹt mình.
- Anh nghĩ sao về kiểu chơi xấu trong giới showbiz?
- Thật ra thì có những người lạnh lùng đến mức độ giành chén cơm, manh áo từ nghề hát của mình, tôi thấy đó là sự vô lương tâm. Tôi nghĩ, gieo cái gì sẽ gặt cái đó.
Khi tôi sang Mỹ hát, có chỗ này biểu tình, chỗ kia chống đối, gây bể show, thậm chí họ đe dọa cả nhân viên bán vé. Tôi nghĩ có sự tác động từ chính những đồng nghiệp. Họ đứng sau chi phối rất nhiều.
Các đồng nghiệp của tôi sang Mỹ biểu diễn vẫn bình an, tại sao đám kia không biểu tình những người đó? Tất cả các show của tôi bên Mỹ đều đông khán giả, tiền lương nhiều hơn, được xếp hát giờ chót, nên họ khó chịu, ganh ghét.
- Như vậy, suy ra giới nghệ sĩ mình cũng có những tay ghen ăn, tức ở?
- Cái đó lúc nào cũng có, nhiều lắm.
- Anh có thể thấy thời gian gần đây, nghệ sĩ từ nhiều vùng miền khác đến Sài Gòn lập nghiệp đều gặp nạn không? (Chẳng hạn như Ngọc Hiền (với nghệ danh Kan Hee) từng bị chém ngay khu chung cư, nữ đạo diễn người Mỹ gốc Việt Jenny Trang Le bị đánh. Trang Trần bị dằn mặt… Tôi nghe thông tin, giới nghệ sĩ trong Sài Gòn trong đó có anh kết bè lại, họ muốn giữ đất diễn?
- Chưa bao giờ tôi nghe hay nhận một lời mời nào như thế. Và nếu có tôi cũng sẽ là người đạp đổ ý kiến đó ngay lập tức. Tôi nghĩ tất cả mọi chuyện lớn bé, giới nghệ trong Sài Gòn có chuyện gì, chắc chắn phải có tên tôi trong đó, tôi là người có vị trí. Tôi nghĩ thông tin kia sai bét, không có chuyện kết bè, kết phái đâu. Bởi có, tôi phải biết.
Đối với những nghệ sĩ Bắc mới vào, tôi giúp đỡ rất nhiều. Tôi trực tiếp nhận show giùm cho nhiều người. Tôi đã từng bảo vệ rất nhiều ca sĩ bị ăn hiếp. Chẳng hạn ca sĩ Trang Nhung từ ngoài Bắc chuyển vào Sài Gòn hát đơn. Ngay cả Vân Khánh đi hát, mới vào Sài Gòn cũng bị người ta giành giờ. Thậm chí nhiều ca sĩ đi hát còn bị xù lương nữa. Mình gọi điện thoại tới bênh vực, mắng cho họ một trận, họ gọi điện trả lại đầy đủ tiền.
Còn chuyện dằn mặt thì không nên chút nào, nghệ sĩ không thương nhau thì thôi. Nhưng đúng là mỗi cá nhân nghệ sĩ cũng đừng có huênh hoang, đừng có nói xấu người này, người kia, đừng cố chứng minh mình trong sạch và đi tố cáo nhau, đừng có chọc mũi vào chuyện người khác. Cứ việc mình mình làm, đúng bổn phận thì thôi, vì mỗi sự lựa chọn của mình sẽ tạo thành thành quả ngay trên con đường mình đi.
(Theo TPO)