Đọc bức thư giải nhất Viết thư Quốc tế của Việt Nam

Cập nhật lúc 06:20, 09/09/2010 (GMT+7)

- "Chao ơi, bao nhiêu con người là bấy nhiêu số phận. Tất cả những yêu thương, đau xót, bạc bẽo, dại khờ cùng những hiểu biết cặn kẽ về cách thức phòng tránh AIDS sẽ được cháu chuyển tải vào phim một cách nhẹ nhàng mà sâu sắc."

> Việt Nam lần đầu tiên đoạt giải nhất Viết thư Quốc tế

Với bức thư gửi đạo diễn Trương Nghệ Mưu, Hồ Thị Hiếu Hiền (THCS Tây Sơn, TP. Đà Nẵng) đã trở thành học sinh Việt Nam đầu tiên đoạt giải nhất cuộc thi viết thư quốc tế UPU lần thứ 39 với chủ đề “Hãy viết thư cho một người nào đó, để nói vì sao việc hiểu biết về AIDS và tự bảo vệ mình trước căn bệnh này là rất quan trọng”.

Sau khi Hiếu Hiền giành giải nhất duy nhất toàn quốc hồi tháng 4/2010, lúc bức thư còn trong vòng "bảo mật" trước khi được Ban Tổ chức cuộc thi tại Việt Nam gửi nguyên văn kèm theo bản dịch tiếng Pháp tham dự cuộc thi cấp quốc tế, giáo viên Trưởng Bộ môn Văn trường THCS Tây Sơn, cô Phạm Thị Phong đã đánh giá đó là: “Một bức thư mà khi đọc những dòng đầu tiên thì rất bình thường, không ấn tượng lắm ngoài nét chữ rất đẹp. Nhưng càng đọc càng cảm thấy rất cuốn hút vì lối dẫn dắt của bức thư và những ý nghĩ vừa hồn nhiên, vừa sáng tạo, bố cục rất chặt chẽ. Đặc biệt là cái kết sâu lắng khiến người đọc không thể không suy nghĩ”.

Hiếu Hiền và cô giáo Phạm Thị Phong. Ảnh: Dân trí.
Hiếu Hiền và cô giáo Phạm Thị Phong. Ảnh: Dân trí.

Quả thật, với lối viết trong sáng, khúc chiết và tràn đầy tính nhân văn, mong muốn "có những tác phẩm điện ảnh thật hay về đề tài HIV/AIDS để giúp xoa dịu nỗi đau, xóa đi mặc cảm và thức tỉnh lương tri của những người còn thờ ơ trước căn bệnh này" của Hiếu Hiền đã làm lay động lòng người đọc và thuyết phục được Ban giám khảo cuộc thi Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 39.

Một điểm trùng hợp khá đặc biệt khi hôm nay, ngày 9 tháng 9 - chính là ngày được Báo VietNamNet cùng nhiều trí thức Việt Nam và trên thế giới, cùng với con người ở mọi tầng lớp xã hội chọn là "Ngày của Thế gian, ngày Hòa giải và Yêu thương". Đây là dịp chúng ta có thể thực hành yêu thương, hóa giải lòng thù ghét nếu như nó đã tích tụ lâu ngày. Chúng ta cũng sẽ thực tập thương yêu tất cả mọi người, muốn đem lại niềm an vui, hạnh phúc và làm vơi bớt khổ đau cho người khác với tất cả tấm chân tình, không vụ lợi, không điều kiện.

Trong ước vọng hòa giải và yêu thương này, VietNamNet trân trọng giới thiệu đến bạn đọc toàn văn bức thư gửi đạo diễn Trương Nghệ Mưu của Hiếu Hiền và mong bạn đọc cùng ủng hộ, đề xuất những ý tưởng hay nhất để thúc đẩy thế giới tiến tới một Ngày Hoà giải và Yêu thương thật sự:

Nét chữ rất đẹp và mềm mại của Hiếu Hiền.
Nét chữ rất đẹp và mềm mại của Hiếu Hiền.

Đạo diễn Trương Nghệ Mưu kính mến!

Khi gửi lá thư này đi, cháu cứ mong từng ngày nó sớm đến được tay ông. Rồi cháu lại lo rằng khi nhìn thấy địa chỉ lạ hoắc: “Người gửi: Hồ Thị Hiếu Hiền - Việt Nam” không biết ông có giở thư ra đọc hay không? Ông ơi! Cháu mong ông bớt chút thì giờ vàng ngọc để lắng nghe tâm sự của cháu, biết đâu ông sẽ thấy trong đó một điều gì lớn lao hơn tình cảm thông thường của người hâm mộ dành cho thần tượng.

Cuộc thi viết thư quốc tế được Liên minh Bưu chính Thế giới (UPU) tổ chức hàng năm nhằm góp phần phát triển khả năng viết văn và sự phong phú trong tư duy sáng tạo của các em thiếu nhi; tạo điều kiện thắt chặt tình hữu nghị giữa các dân tộc trong thế hệ trẻ, đồng thời giúp các em hiểu thêm về vai trò của ngành bưu chính trong cuộc sống và phát triển xã hội.

Thưa ông, cháu mới có ý định viết thư cho ông sau khi trường cháu phát động Cuộc thi Viết thư Quốc tế UPU lần thứ 39 về đề tài phòng chống căn bệnh AIDS. Để cho bài viết của mình có cơ sở thực tế, cháu đã đi tìm hiểu một số đối tượng xem mọi người hiểu biết và phòng chống AIDS như thế nào.

 

Đầu tiên, cháu hỏi bà, bà cháu bảo: “Bà sống từng này tuổi đầu rồi mà chưa biết mặt mũi con “Ết” nó thế nào. Bà nghe nói nó ở trong người những kẻ sống buông thả chẳng ra gì. Cháu đừng đến gần họ kẻo con “Ết” nó dính vào người.”  - Ôi, bà cháu chẳng hiểu gì về AIDS cả, ông nhỉ?

Khi nghe cháu hỏi, cả bố mẹ cháu đều cho rằng: “AIDS là căn bệnh suy giảm hệ miễn dịch ở cơ thể người do vi rút HIV gây ra. Bệnh này rất nguy hiểm vì hiện chưa có thuốc chữa khỏi. Con phải tuyệt đối tránh xa các tệ nạn như nghiện hút, tình dục bừa bãi thì mới bảo vệ được mình.”  Mẹ cháu còn dặn đi dặn lại: “Nếu ở lớp có bạn nào bị nhiễm HIV thì con phải nói ngay để bố mẹ xin chuyển trường, chuyển lớp cho con.” - Bố mẹ cháu là công chức mà cũng còn kì thị với người có H đấy.

Cháu lại hỏi cả em cháu, em quả quyết: “Lớp em thì chưa có bạn nào bị AIDS chứ nếu có, em sẽ đeo khẩu trang hoặc nghỉ học ở nhà luôn.” - Thật buồn cười, em lại tưởng AIDS cũng giống H1N1.

Đi đường, cháu có hỏi cô công nhân đang quét rác, cô liền chỉ tay vào mấy cái vỏ ống tiêm nằm lăn lóc bên vệ đường: ”Kia kìa, vi-rút HIV chứa trong những ống tiêm đó cháu!” - Hiểu biết của cô công nhân cũng chưa thật đầy đủ phải không ông?

Đến lúc vào nhà hàng ăn uống, cháu lại gợi chuyện ông chủ. Ông ta nhanh nhảu: “Si-đa à? Cứ nhìn người nào ốm yếu, đi đứng dặt dẹo, trên người nổi nhiều mụn nhọt là đích thị rồi! Cháu đừng lo, ông không bao giờ để cho họ vào ăn uống làm lây bệnh cho khách.” - Trời, thật tội nghiệp cho những ai không có H nhưng lại có vẻ bề ngoài giống như ông ấy tả. Ông ấy đâu biết rằng HIV không hề lây qua đường ăn uống hay giao tiếp thông thường và hiện nay chúng ta đang sống chung với AIDS.

Khi đến lớp, cháu cũng trao đổi với các bạn nhưng nhiều bạn lại tỏ ra rất thờ ơ, cho rằng việc phòng chống HIV/AIDS là việc của các cơ quan y tế, lớp mình có ai bị AIDS đâu mà lo! -  Thái độ của các bạn cháu cứ bàng quan như thế chả trách mỗi ngày có tới một ngàn trẻ em dưới mười lăm tuổi bị nhiễm HIV.

Cháu còn điều tra thêm một số trường hợp nữa nhưng hầu hết ai cũng rất lơ là. Cháu thực sự lo ngại trước thực trạng này và muốn viết một bức thư kêu gọi mọi người hãy nâng cao nhận thức, thay đổi hành vi để phòng chống được căn bệnh này. Thế nhưng đã mấy hôm nay, cháu ngồi nghĩ mãi mà không biết viết thế nào, đành gác bút ra xem ti vi. Lúc này trên kênh truyền hình đang chiếu bộ phim “Hoàng Kim Giáp” do ông đạo diễn. Bộ phim hay quá! Thảo nào, cháu thấy người ta ca ngợi ông rất nhiều trên mạng. Bằng một loạt phim nổi tiếng thế giới như: Cao lương đỏ, Phải sống, Cúc Đậu, Đèn lồng đỏ treo cao, Thập diện mai phục, Hoàng Kim Giáp…, ông đã chinh phục được trái tim của tất cả mọi người.

Đột nhiên, một ý nghĩ vụt lóe lên trong cháu: ước gì cháu cũng có tài làm phim như ông nhỉ? Cháu sẽ xây dựng ngay những tác phẩm điện ảnh thật hay về đề tài HIV/AIDS để thức tỉnh loài người. Ông ạ, bộ phim đầu tay của cháu sẽ là câu chuyện đầy cảm động về một mối tình lãng mạn và bi ai: chàng và nàng yêu nhau tha thiết song cuối cùng vẫn không lấy được nhau chỉ vì một trong hai người có H. Tiếp đến là bộ phim có tên “Phải chết” cũng sẽ nổi tiếng không kém gì bộ phim “Phải sống” của ông. Qua phim, cháu muốn gửi gắm một thông điệp: con người ta không muốn chết sớm mà phải chết, vì không ngờ Thần Chết lại luôn phục sẵn trong các hành vi nguy cơ cao như tình dục không an toàn và sử dụng bơm kim tiêm chung... Hầu hết phim do cháu sản xuất đều lấy cảm hứng từ những cảnh đời rất thực và nhân vật chính là những nạn nhân đáng thương của AIDS. Đó là một vị công chức suốt đời phấn đấu, giữ gìn thế mà chỉ một phút ham vui đã đánh mất đi tất cả. Một nhân viên y tế bao ngày làm việc nghiêm túc, chỉ một chút lơ là đã vô tình lây nhiễm HIV. Một người lao động vất vả cả đời mới gây dựng nên một mái ấm gia đình nhưng đến cuối đời phải chết trong cô đơn, ghẻ lạnh. Những thanh thiếu niên đang tràn trề nhựa sống, một ngày kia lại trở nên thân tàn ma dại vì lỡ đua đòi hút chích, dùng chung bơm kim tiêm với người có H. Có em bé thơ ngây đôi mắt trong veo nhưng cha mẹ em đã sớm qua đời vì AIDS, còn em thì không biết lúc nào Thần Chết tới mang đi. Lại có cả những cô gái khi biết mình có H đã tính chuyện trả thù đời, gieo rắc cái chết cho bao người khác.

Chao ơi, bao nhiêu con người là bấy nhiêu số phận. Tất cả những yêu thương, đau xót, bạc bẽo, dại khờ cùng những hiểu biết cặn kẽ về cách thức phòng tránh AIDS sẽ được cháu chuyển tải vào phim một cách nhẹ nhàng mà sâu sắc. Cháu hi vọng, với sức ám ảnh đặc biệt, những bộ phim này sẽ vào trong đốt lửa lòng người, xoa dịu nỗi đau, xóa đi mặc cảm và thức tỉnh lương tri của những người còn thờ ơ trước căn bệnh này.

Nhưng ông ạ, cháu thì “lực bất tòng tâm”, cháu nghĩ chỉ có ông mới có thể giúp cháu biến những ước mơ này thành hiện thực để cứu lấy nhân loại. Vì vậy, cháu rất mong được ông lắng nghe và thấu hiểu!

Kính thư!

Hồ Thị Hiếu Hiền
(Lớp 6/9, trường THCS Tây Sơn, Quận Hải Châu, TP. Đà Nẵng)

Hãy cùng ủng hộ và đề xuất thêm nữa những ý tưởng hay nhất của các bạn để thúc đẩy thế giới tiến tới một Ngày Hoà giải và Yêu Thương thật sự tại http://day0909.net/

  • VietNamNet

Ý kiến bạn đọc

quynh, hue, 10:18, 11/09/2010

phan` dau` ko thu hut' cho lam', phan` sau co' ve tot' hon, nhung neu' xet' moi' lop' 6 da~ viet' dc thi` nay` thi` ok

nguyen, berlin, 02:20, 11/09/2010

chao hien,moi la hoc sinh lop 6, ma chau viet thu that hay, la thu that la nhieu y nghia, theo chu neu thu cua chau duoc dich ra nhieu thu tieng de cho ca the gioi deu duoc biet den thi that la tuyet voi.Chuc chau sau nay se thanh cong voi nhung dieu ma chau luon mong doi.

vic, cần thơ, 22:40, 10/09/2010

"Chao ơi, bao nhiêu con người là bấy nhiêu số phận." Lớp 6 đây sao?
Em viết rất hay, mạch lạc, có sự gắn kết chặt chẽ giữa đề tài và mục đích viết thư...

vu thi van, dhltv, 21:50, 10/09/2010

ôi hay quá! chị học chuyên toán mà khi đọc thư em chị cảm nhận được những thông điệp em gửi gắm vào nội dung bức thư và càng xúc động và tự hào hơn khi việt nam mình có những tài năng trẻ như em,em hãy cố gắng và phát huy em nhé. chúc em sẽ thành công hơn nữa

Nguyễn thị Hồng Huệ, 403/53 phan văn trị p11 q bình thạnh tp HCM, 20:03, 10/09/2010

Cháu Hiền thân mến
Cháu có một trí tưởng phi thường , nhưng ẩn chứ trong đó một tình người vô biên, cảm ơn quý thầy cô của cháu đã trui rèn cho cháu có ngày vinh quang hôm nay , một vinh quang ấm áp , ngây thơ và thấm thía tình người
Cô chúc cháu mãi luôn có ý tưởng sáng ngời như thế
xin chúc sức khỏe quý thầy cô của cháu .

Do Thi phuong Thao, Hai Phong, 16:09, 10/09/2010

Sau khi chị đọc bức thư của em chị thấy rất cảm động và vinh dự: Cảm động trước một cô bé còn nhỏ tuổi nhưng lại có sự hiểu biết về HIV như em. Chị sống ở TP nơi cái "chất trắng" điểm nóng của cả nước đã đe dọa bao người dân vô tội, lầm lỡ không lối thoát; nêú họ cũng đọc được bức thư này của em chắc những con người ấy phải suy ngẫm lại về chính mình, xã hội của chúng ta sẽ tốt đẹp biết bao. Vinh dự vì em đã mang lại vinh quang cho đất nước Việt Nam của chúng ta. Chị chúc em mạnh khỏe và học giỏi.

Nguyen Thuy, Ha Noi, 14:12, 10/09/2010

Hien Hieu yeu. Co cung co con gai bang tuoi chau, dac biet co cung rat thich hoc van va mong muon con gai minh cung thich hoc mon van, Khi doc bai thu cua chau co rat xuc dong, chau la co be co tam long, co kien thuc, dac biet la chu chau rat dep, co rat thich noi dung buc thu cua chau, khong phai ai cung co the viet len duoc nhung van de nhu chau da neu ke ca doi voi nguoi lon. Co hy vong chau luon ngoan , hoc gioi, la tam guong cho cac ban hoc sinh ca nuoc hoc tap. Chuc chau manh khoe - Binh an.

KAY SONG Khăm Sao, CHDCND Lào, 13:52, 10/09/2010

Cháu Hiếu Hiền yêu quý!
Bác đã đọc bức thư của cháu,bác rất khâm phục và chúc cháu thành đạt .Bác tin
rằng cháu Hiếu Hiền sẽ trở thành chị Dậu,chị Ut Tịch trong cuộc chiến với AIDS.

jhblsalkfd, tp vung tau, 10:33, 10/09/2010

vay thi toi cung di cai nghien luon vi doc thu em toi xau ho wa.

Trương Thanh Hoàng, Quảng Điền - Thừa Thiên Huế, 21:41, 09/09/2010

Bé thật la tuyệt, không những mang vinh quang về cho đất nước, dù tuổi còn nhỏ mà bé đã hiểu sâu sắc về vấn đề mang tính nhân loại như vậy, thật đáng khâm phục, chúc mừng bé và gia đình! Bé hãy tiếp tuc phát huy tài năng của mình biết đâu sau này bé sẻ trở thành một Trương Nghệ Mưu của Việt Nam thì sao. Cảm ơn bé

Vũ Văn Huyên, Thành phố Buôn Ma Thuột, 19:54, 09/09/2010

Cháu Hiếu Hiền yêu quý! Đây là lần thứ hai chú (con thứ hai của chú năm nay cũng đang học lớp 6)đọc những lá thư chứa đầy tình cảm và trách nhiệm trong những cuộc thi viết thư quốc tế. Cháu biết không?! Lần đầu tiên đọc chú biết tình yêu của người cha đối với con mênh mông dường nào. Chú đọc mà nước mắt nưng tròng, càng thấm thía khi mình không được sự chăm lo của người cha. Hôm nay, khi đọc lá thư của cháu chú vững tin ở thế hệ tương lai, tin ở con người như cháu và chính thế hệ của các cháu!.
Cháu! chú chỉ mong cháu gửi cho chú một lá thư. Địa chỉ: huyenvvan@yahoo.com.vn
Cám ơn!

ChungTN, Ha Noi, 17:56, 09/09/2010

Kết nhất nét chữ của bé, mới nhìn vào mà anh nghĩ đó là chữ in. Anh đã từng có một đôi lần theo đuổi để viết chữ đẹp nhưng mà không "hoa tay" nên anh đã bỏ.
Chúc bé học giỏi, và cố găng đừng để nét chữ của mình xấu đi nhé.

Đậu Văn Liên, Đà Nẵng, 17:21, 09/09/2010

Thật không thể ngờ bức thư này lại của một cô bé còn nhỏ như vậy, dù cũng có những nét ngây thơ, hồn nhiên nhưng bố cục bài văn chặt chẽ, sâu sắc, tinh tế và có tính thực tế cao.
Nếu Hiếu Hiền vẫn giữ được phong độ thì em sẽ vươn rất cao trong cuộc đời bằng sự hiểu biết, tinh tế và nhạy bén của mình.
Còn trẻ như vậy mà em đã làm được một điều thật giá trị cho đất nước và cho nhân loại. Cảm ơn em.

Quỳnh Chi, Thái Bình, 15:00, 09/09/2010

Bài viết rất hay, thật bất ngờ khi tác giả của bức thư là một học sinh lớp 6, thật xúc động. Cám ơn gia đình và nhà trường đã nuôi dạy nên một Hiếu Hiền giỏi giang và nhân ái.

mercury, ĐHTM, 12:45, 09/09/2010

Đọc bài viết của em chị nhớ về này xưa,cũng đã gần 10 năm rồi_ngày chị bắt đầu viết thư quốc tế UPU. Chị rất thích học văn,đến bây giờ chị vẫn rất yêu văn bởi chị tìm thấy giá trị nhân văn của con người,của cuộc sống qua từng tác phẩm. Đọc bài viết của em chị cũng thấy rất rõ điều này,cảm ơn em đã mang thông điệp của cuộc sống về nhận thức của con người về căn bệnh thế kỉ đến toàn thế giới! Hy vọng em sẽ gặt hái được nhiều thành công hơn nữa!

Mai Long, Thanh Hoa, 12:37, 09/09/2010

Bé viết rất hay và cảm động. Có cái nhìn bao quát rất tinh tế nhưng không kém chút ngây thơ của tuổi niên thiếu.

Nhóc, HN, 11:47, 09/09/2010

Mình thấy cuộc thi viết thư UPU rất hay và bổ ích. Mình nhớ hồi cấp hai cũng có tham gia nhưng chỉ được giải cấp trường. Kỉ niệm thật tuyệt vời. Bài viết của em Hiền thật xuất sắc và xứng đáng được giải cao!

Le Hung Hien, Tinh phong -son tinh Quang Ngai, 11:32, 09/09/2010

Học sinh cấp II mà quá sáng tạo, quá thông minh, tầm hiểu biết rất sâu sắc, nhưng thể hiện bức thư thì lại đơn giản thực tế rất rõ ràng làm cho người đọc hiểu vấn đề.Tóm lại bức thư ko hay nhưng đi đúng vấn đề,như là một bức đề xuất với với người chức năng

HỒ VĂN HƯỞNG, Bạc Liêu, 11:21, 09/09/2010

Bài viết rất hay và cảm động!
Tôi không thể tin nỗi là với một cô bé với bấy nhiêu tuổi đời lại có những suy nghĩ và cách hành văn hay như vậy!
Cảm phục và chúc em luôn gặp được nhiều thành công trong cuộc sống!

Nông Thị Ngọc, Bắc Kan, 10:46, 09/09/2010

Tôi là chủ của dự án "Sinh viên tình nguyện và trẻ em đường phố chung tay phòng chống HIV/AIDS" do Ngân hàng thế giới tài trợ. Dự án của tôi được giải trong ngày sáng tạo phòng chống HIV/AIDS năm 2007. Chúng tôi đang nỗ lực để nâng cao ý thức của các bạn trẻ về HIV/AIDS vì vậy khi đọc lá thư này tôi rất cảm phục sự hiểu biết và trách nhiệm của Hiếu với cộng đồng trước đại dịch HIV/AIDS. Em hy vọng Hiếu sẽ có bản lĩnh và vững vàng trong cuộc sống để thành công và góp phần xây dựng một xã hội Việt Nam lành mạnh và đầy yêu thương.

Trần Quốc Ba, Hải Phòng, 10:45, 09/09/2010

Thực sự có ý nghĩa, nhưng sẽ ý nghĩa hơn khi bài viết được đạo diễn "Trương Nghệ Mưu" đọc và nếu có thể sẽ hoàn thành được bức thư của em với một cái kết thật là hoàn hảo. Thật là đáng khen, và đáng tự hào.

le duc cong, thanh hoa, 10:44, 09/09/2010

neu cuoc song nay ai cung suy nghi va hanh dong nhu e thi cuoc song nay se tot dep biet bao . ban hay song va hanh dong nhu co be lop 6 di . tat ca chung ta lam duoc ma . vi hieu Hien cung lam duoc.

nguyen phong lam, ninh binh, 10:37, 09/09/2010

Từ khi ra trường cách đây 2 năm tôi không có nhiều thời gian theo dõi tin tức trên internet hay báo đài vì hiện tôi đang làm 1 công việc tương đối bận rộn. Tuy nhiên, tôi lại rất quan tâm đến giải thưởng UPU. Và năm nào tôi cũng theo dõi tin tức về giải thưởng này. Có thể thấy được rằng, các em học sinh của chúng ta trưởng thành rất sớm. Song điều đáng lo ngại hơn là trong thế hệ các em, cùng lứa tuổi đó liệu được bao nhiêu em có suy nghĩ chín chắn và trưởng thành như thế. Đấy là 1 thực tế đáng buồn và cần sự quan tâm của nhà nước, chính quyền, của gia đình, nhà trường và tất cả mọi người.
Tôi kính mong những chia sẻ của các em, những suy nghĩ đó thực sự biến thành hành động để nuôi dưỡng những mầm cây khỏe mạnh vươn thành những cây vững chắc không bị sâu đục hay mối mọt.
Hãy lắng nghe và hành động!

phạm ngọc hoàng, thanh hóa, 10:10, 09/09/2010

Thế hệ trẻ giờ thông minh và có cái nhìn mà người lớn chưa chắc đã nhận ra. Bức thư của em chan chứa tính nhân văn về thông điệp đừng kỳ thị với những người có H đây chẳng phải chương trình của liên hợp quốc và các quốc gia đang cố gắng triển khai sao. Vì một thế giới không có H và đừng kỳ thị với những người có H đó là mong muốn của tất cả mọi người. Thực sự mừng vì thế hệ trẻ của chúng ta

Võ Minh Việt, 89A Phan Đăng Lưu - Đà Nẵng, 09:51, 09/09/2010

Thật xúc động và thán phục trước tài viết văn và lòng nhân ái của một cô học trò vừa mới bước vào THCS. Tôi lắng lòng mình để trải nghiệm theo những suy nghĩ của em, thú thật lâu nay tôi cũng bàng quan như những người em miêu tả... Thảo nào, ngày nào cũng có người mắc nhiễm. Sự trong sáng và bao dung của một cô học trò vừa bước vào cấp 2 thật đáng kính! tôi hi vọng bài viết của em được quý Lãnh đạo ngành giáo dục phổ biến sâu sắc và rộng rãi trong phạm vi quốc gia, cần đẩy mạnh hơn nữa phong trào tuyên truyền giáo dục khi các em còn ở trên ghế nhà trường. Hi vọng những ai đã được đọc qua bức thư của em hãy cùng chung tay, tuyên truyền cũng như giúp cho xã hội ngày một tốt đẹp hơn.

Phạm Thị Vân, Hà Nội, 09:27, 09/09/2010

Lá thư không quá dài mà cũng không hề ngắn, vì những gì em viết lặng đọng và sâu sắc làm người đọc bị cuốn theo từng từ, từng câu chữ. Chị không là 1 nhà đạo diễn phim, nên không làm được những bộ phim- để truyền tải một cách nhẹ nhàng và sâu sắc những thông điệp của em cũng như chị tin đó là thông điệp của rất nhiều người khác nữa. Nhưng chắc chắn rằng với thông điệp trên, sau lá thư này sẽ có nhiều người hơn nữa tìm hiểu và cảm thông hơn với những số phận, những con người mang trong mình căn bệnh quái ác.
Và cái tên Hồ Hiền Hiếu sẽ còn được nhắc đến không chỉ thông qua lá thư này, chúc em mạnh khỏe, học tập tốt và đạt được nhiều thành công trong cuộc sống em nha.
Thân !.

nguyenthuyhang, 09:18, 09/09/2010

Tuổi còn nhỏ mà bạn đã có suy nghĩ rất là sâu sắc. Cách dẫn truyện lôgíc, lôi cuốn người đoc!

Lê Lợi, Chí Linh, 09:18, 09/09/2010

Chúc mừng các đồng chí ở Đài truyền hình trung ương và các tỉnh. Kế hoạch truyền bá văn hóa Tàu đã thành công rực rỡ. Đến một cháu bé ngây thơ cũng biết là chỉ có anh Trương Nghệ Mưu mới có thể biến giấc mơ của cháu thành hiện thực được.

Ngô Kim Anh, Tp HCM, 09:14, 09/09/2010

Thật bất ngờ khi đây là bài viết của học sinh lớp 6.
Xin chúc mừng em.

phan van hoa, caoha_ducgiang, 09:12, 09/09/2010

toi muon di cai nghien

Hồ Hải Dương, Quảng Bình, 08:57, 09/09/2010

Nếu mọi người ai cũng có suy nghĩ như em thì thế giới này tươi đẹp biết bao. Bằng những lời nói nhẹ nhàng em đã diển đạt được một ý tưởng không chỉ thức tỉnh nhiều người mà riêng bản thân tôi cũng nhận ra mình lâu nay chưa thực sự quan tâm lắm đến vấn nạn làm nhức nhối xã hội này. Cám ơn em đã làm cho tôi sáng ra. Chúc em học tập tốt chúc cho ước mơ của em sớm được thực hiện và chúc cho thế giới ngày một tươi sáng, một xã hội thân thiện, mọi người không phải xã lánh nhau vì...

Pe Linh, Q3, 08:53, 09/09/2010

bức thư sâu sắc lắm!..........

Phượng Hồng, Hà Nội, 08:21, 09/09/2010

Tôi đã khóc khi đọc bức thư này. Cảm ơn Hiếu Hiền!

Các tin khác