Kỳ án “huyệt trai trinh”: Bao giờ minh oan?

Cập nhật lúc 09:33, 20/11/2010 (GMT+7)

3 chàng thanh niên ấy đã từng vui sướng và hạnh phúc khôn cùng khi được trở về với cuộc sống ngoài song sắt nhưng gần 1 năm nay, chừng ấy con người và cả gia đình họ đang thoi thóp, mòn mỏi từng ngày chờ đợi tự do.

TIN BÀI KHÁC

Sống mà như… đã chết

Vụ án hiếp dâm tại thôn La Cả, xã Yên Nghĩa, Hoài Đức (nay là Hà Đông, Hà Nội) gần 10 năm trước đã làm chấn động dư luận cả nước. Người ta bàng hoàng, sững sờ khi hay tin 3 chàng trai trẻ dòng họ Nguyễn Đình tuổi mới mười tám, đôi mươi lại chính là thủ phạm trong vụ trọng án này.

Hàng trăm lá đơn kêu oan nhiều năm ròng, công an vào cuộc điều tra, sơ thẩm rồi phúc thẩm, cuối cùng tòa vẫn tuyên y án tổng cộng 41 năm tù giam dành cho 3 chú cháu Nguyễn Đình Tình (SN 1981), Nguyễn Đình Lợi, Nguyễn Đình Kiên (SN 1980), cả 3 trú tại xóm Quyết Thắng - thôn Nghĩa Lộ - Yên Nghĩa) về tội cướp tài sản và hiếp dâm.

Mô tả ảnh.
3 chú cháu (từ trái qua) Nguyễn Đình Lợi, Nguyễn Đình Tình và Nguyễn Đình Kiên sau ngày hoãn thi hành án (Ảnh: Bee.net.vn)

Đang trong lúc đường cùng và kiệt sức thì bất ngờ vào ngày 26/1/2010, VKSND Tối cao ra Quyết định hủy bản án sơ thẩm và phúc thẩm của vụ án này, điều tra lại toàn bộ vụ việc, tuyên 3 bị cáo trên không phạm tội “cướp tài sản” và tội “hiếp dâm”, đồng thời tạm đình chỉ thi hành án đối với Tình, Lợi, Kiên, chờ phiên Giám đốc thẩm.

Tuy nhiên suốt từ đó đến nay, 3 chú cháu dòng họ Nguyễn Đình vẫn đang ngày ngày mòn mỏi chờ đợi phán quyết minh oan.

TIN LIÊN QUAN
Gần đây, một đồng nghiệp báo GĐ&XH đã tìm đến tận nhà Tình, Lợi, Kiên và mới hay 3 chàng trai ngày nào đã suy sụp và mòn mỏi đến dường nào, ánh mắt không giấu nổi niềm thất vọng và sự mệt mỏi. Họ đang sống mà như.. không tồn tại khi không có bất kỳ giấy tờ tùy thân nào, những khao khát muốn hòa nhập cộng đồng, gây dựng cuộc sống đã từng cuộn cháy trong họ bao nhiêu thì nay chỉ còn âm ỉ, le lói.

Điều đáng nói là trong số 3 chàng trai ấy, Nguyễn Đình Tình đã không may nhiễm phải căn bệnh HIV trong một lần chơi thể thao vào năm 2007 tại trại giam. Anh đang gắng gượng sống từng ngày mong chờ thời khắc được gột sạch nỗi oan. Anh chia sẻ niềm khao khát được tự do với báo GĐ&XH rằng: “Chờ phiên xử giám đốc thẩm ư? Chờ chứ! Công lý phải được thực hiện chứ, nhưng chúng em chờ lâu quá rồi… Phiên xử này không chỉ gột nỗi oan sai cho bản thân chúng em mà phụ huynh, người thân của chúng em cũng đỡ khổ. Hơn chục năm nay họ sống trong sự đàm tiếu, ra đường không dám nhìn ai, khổ lắm rồi...”.

Sức khỏe của Tình hiện không được tốt, sự hao mòn của thể xác hiện rõ trên gương mặt, làn da tái xám, đôi tay gầy guộc nổi rõ gân xanh… Hàng ngày anh uống thuốc nhiều hơn ăn cơm, dẫu vậy Tình vẫn mơ ước được đi học, được đến trường. Anh cho biết đã đăng kí dự thi vào trường ĐH Đại Nam trong niềm hồ hởi hạnh phúc với hy vọng vượt qua bệnh tật để bắt nhịp tương lai nhưng rồi anh đã đau khổ, hụt hẫng khi biết tin hồ sơ không được chấp nhận vì không có giấy tờ tùy thân.

Rồi Lợi, rồi Kiên, 2 chàng thanh niên ngày nào giờ cũng đã bước sang tuổi ngoài 30. Ngày trở về họ lạ lẫm với cuộc sống mới rồi gắng bắt nhịp để hòa nhập cộng đồng. Lợi quay lại với nghề sửa xe, mở cửa hàng ngay trước cổng trường ĐH Thành Tây, rủ cả Kiên cùng theo học nghề.

Lợi kể về cuộc sống mới với bao điều lạ lẫm: “Hồi em còn học ở Trung tâm Phương Nam, thời đó chỉ học sửa toàn xe Simson, Cup 50, 81. Ngồi tù 10 năm trở về, thấy bao nhiêu loại xe lạ trên đời”. Còn Kiên hy vọng xa xăm vào phiên giám đốc thẩm. Nhiều khi cứ nghĩ nó đến gần lắm, chạm tay là có thể với được nhưng rồi gần 1 năm qua đi, đợi hoài, đợi mãi… chưa thấy đâu. “Về làng với 10 năm tù tội, chú Tình lại bị bệnh, chúng em thì chưa được tự do thật sự. Anh xem có cô gái nào ba đầu sáu tay mà dám đến với chúng em. Nếu tòa án cứ dây dưa thế này, chẳng mấy mà mọi thứ sẽ khép lại với chúng em...", Kiên chua xót nói.

Án “hiếp dâm” vẫn lơ lửng trên đầu

Cuộc sống của Tình, Lợi, Kiên mang tên chờ đợi. Họ khắc khoải, đợi mong và hy vọng vào tương lai gần được bắt nhịp cuộc sống mới nhưng ngày mở phiên Giám đốc thẩm cứ kéo dài mãi, họ đặt câu hỏi nghi hoặc “Không biết bao giờ mình mới được minh oan”? Cũng có thể năm sau, năm sau nữa hoặc vài năm nữa hoặc là không bao giờ…

Vào đầu tháng 8/2010, một lãnh đạo Văn phòng cơ quan điều tra Công an Hà Nội tiết lộ với báo điện tử Bee rằng đã xác định được 3 nghi phạm gây ra vụ án trên khiến cả 3 hồi hộp ngóng đợt từng ngày được tự do theo đúng nghĩa tuy nhiên đến nay thông tin chính thức về danh 3 nghi phạm này đến nay vẫn chưa được công bố. Cả 3 tiếp tục chờ đợi.

Mô tả ảnh.
Hiện Nguyễn Đình Lợi đã quay lại mở cửa hàng sửa chữa xe máy (Ảnh: GĐ&XH)

Rồi kế đó, báo PL&CS cũng đã quyết lật lại vụ án, tìm cho ra nạn nhân N.T.H.H năm nào thì đã nhận được những câu trả lời vô cùng phũ phàng từ chị của H. rằng “"Giờ em tôi có chồng rồi, hai con rồi. Còn gia đình nhà chồng nữa. Bây giờ mọi người đến như thế này là gợi nỗi đau cho nó".

Sau đó, PV cũng đặt thẳng vấn đề rằng, biết là H. đau khổ nhưng vì H. mà 3 chàng trai bị ngồi tù oan, thậm chí 1 người hiện còn đang bị nhiễm HIV. H. vẫn im lặng, còn người phụ nữ kia thẳng thắn: "Cái đấy thì phải kêu lên nhà chức trách. Gia đình tôi không có trách nhiệm với oan sai trong vụ án...".

Trước đó trong suốt quá trình tố tụng, truy xét vụ án, ngoài đơn kêu oan của 3 bị cáo, gia đình bị cáo cũng đã từng nhiều lần đến van xin H. ra trước tòa để một lần nữa xác nhận lại mặt những kẻ mà cô từng cho là đã hãm hiếp cô.

Tuy nhiên H. cũng đã viện mọi lý do để từ chối. H. bảo cô đã có chồng và đang mang thai, cô lo sợ nếu chồng biết chuyện này thì sẽ bỏ cô mất và nhất quyết trả lời thẳng thắn rằng việc 3 bị cáo bị oan sai đó là trách nhiệm của các cơ quan chức năng.

Người phụ nữ ấy giờ đã có chồng và 2 con. Suốt từng ấy năm, chị là hy vọng duy nhất để 3 chàng trai gột sạch nỗi oan cho mình. Nhưng chị đã trốn chạy, đã từ chối và vắng mặt trong tất cả các phiên xét xử. Vậy là thêm một lần nữa hy vọng của Tình, Lợi, Kiên bị co ngắn lại.

Nhớ lại những ngày đầu khi 3 chú cháu Nguyễn Đình bị bắt, bà Nguyễn Thị Hưng (mẹ Nguyễn Đình Lợi) vẫn không thể giấu nổi nỗi buồn. Bà cho biết đi đến đâu cũng gặp những ánh mắt kỳ thị, soi mói đến nỗi nhiều khi không dám ra ngoài. Có đi ăn cưới cũng phải chui lủi, tránh mặt và phải đến bằng cửa sau.

Sau bao nhiêu năm lặn lội vì con, vì cháu cuối cùng Tình, Lợi, Kiên cũng đã được tự do nhưng một nỗi lo khác lại xen lấn trong lòng bà: "Không biết các cháu có được xử lại không? Dân tình người ta cứ bảo được thả ra là tốt rồi chứ đừng mong có phiên xử cuối cùng. Hoãn xử đến lần thứ 3 rồi. Tuy nhiên tôi vẫn mong mỏi đến ngày đó, các cháu đã quá khổ rồi, nỗi nhọc phải mang quá lâu, chỉ chờ ngày được gột rửa chứ", bà Hưng tâm sự với báo GĐ&XH.

Chừng ấy con người, cứ ngày ngày ngóng chờ và không nguôi hy vọng một ngày nào đó sẽ được minh oan. Họ đã chờ và vẫn sẽ đợi nhưng họ đang kiệt sức, niềm hy vọng đang bị lung lay còn cái án oan vẫn chưa thể gột sạch.

Kỳ án "huyệt trai trinh"

Ngày 24/10/2000, tại thôn La Cả, xã Yên Nghĩa xảy ra một vụ hiếp dâm tập thể, cướp tài sản, nạn nhân là chị N.T.H.H. Theo lời khai của chị H. có 3 đối tượng gây ra vụ án này.

Ngày 25/10/2000, CA tỉnh Hà Tây (cũ) ra quyết định khởi tố vụ án nhưng hơn 1 tháng truy xét mà vẫn không tìm ra được thủ phạm.

Ngày 12/12/2000, Nguyễn Đình Lợi bị bắt và liên tiếp sau đó Nguyễn Đình Tình và Nguyễn Đình Kiên cũng bị “gọi lên làm việc”.

Ngày 21/12/2002, TAND tỉnh Hà Tây mở phiên tòa sơ thẩm tuyên phạt Nguyễn Đình Lợi 16 năm tù giam, Nguyễn Đình Tình 14 năm tù giam và Nguyễn Đình Kiên 11 năm tù giam về tội cướp tài sản và hiếp dâm.

Ngày 22/4/2002, TAND Tối cao mở phiên tòa phúc thẩm nhưng kết thúc phiên tòa, tòa y án sơ thẩm.

Trong suốt thời gian ngồi tù, 3 chàng trai đã viết hàng trăm lá thư kêu oan gửi đến các cơ quan chức năng.

Tháng 12/2006, cơ duyên đưa Nguyễn Đình Lợi gặp gỡ với lương Y Phạm Thị Hồng khi anh được CA đưa vào Bệnh viện đa khoa Hà Đông điều trị do bị liệt nửa người sau tai biến mạch máu não.

Từ đây, nỗi oan khuất của 3 chàng trai dòng họ Nguyễn Đình bắt đầu được làm sáng tỏ khi bà Hồng khẳng định chắc như đính đóng cột rằng 3 chàng thanh niên này vẫn còn tân, chưa từng quan hệ với bất kỳ người phụ nữ nào thông qua cách bấm huyệt “Dương Minh”. Thậm chí chị sẵn sàng tự thiêu để chứng minh cho nhận định đó của mình là đúng.

Ngày 26/1/2010 VKSND Tối cao ra đã ra quyết định hủy bán án sơ thẩm và phúc thẩm của vụ án này, đình chỉ thi hành án đối với 3 bị cáo Tình, Kiên, Lợi chờ phiên Giám đốc thẩm.

Ngày 4/6/2010, phiên Giám đốc thẩm tại TAND Tối cao như dự kiến bất ngờ bị hoãn do sự vắng mặt đột xuất của một số thành viên trong Hội đồng thẩm phán TAND Tối cao.

Từ đó đến nay, phiêm Giám đốc thẩm vẫn chưa được mở lại.

  • Minh Anh (tổng hợp)

Ý kiến bạn đọc

nguyễn phương linh, cần thơ, 10:38, 21/11/2010

Dư luận ơi ! Mọi người ơi ! Xin hãy quan tâm đến những người vô tội, để mọi người hiểu rằng xã hội này còn có công lý.

dung, Khanh Hoa, 00:37, 21/11/2010

Yêu cầu cơ quan có liên quan giải quyết khẩn trương để nhân dân không phải bức xúc và minh oan cho người bị oan.

hoàng thanh thu, nam định, 23:14, 20/11/2010

Trời! Mong các nhà chức trách nhanh chóng tìm ra hung thủ thực sự giải oan cho các anh ấy.
Cảm phục bác sĩ Hồng bao nhiều thì tôi lại tức giận với chị H bấy nhiêu. Sao chị H ích kỉ quá vậy! Chị ấy bây giờ cũng lấy chồng và có hai con, còn các anh ấy thì sao, không bạn gái, vợ con, một người lại bị nhiễm bệnh nặng. Em mong chị nghĩ lại, chị có giấu được cả đời với chồng chị không. Nếu chị giúp các anh ấy minh oan, chị đã giúp ba con người, ba gia đình họ rồi...chồng chị chắc cũng thông cảm...

Lê Văn Phú, TP Vinh - Nghệ An, 22:44, 20/11/2010

Chúng tôi yêu cầu những người có trách nhiệm, những người đang hàng ngày nhận tiền của người dân đóng thuế hãy làm việc một cách nghiêm túc. Đã 10 năm họ phải oan sai, bây giờ còn muốn bắt họ chờ đợi đến bao giờ ?

trần thị Minh, TP Lào Cai - tỉnh Lào Cai, 22:06, 20/11/2010

Tôi theo dõi vụ án này từ lâu và rất mừng khi được đọc trên báo thấy sắp đưa vụ này ra xử lại, tôi đã thầm nghĩ và reo lên 1 mình là ba chàng trai sẽ được minh oan, sẽ được tự do và thanh thản học tập, làm ăn như bao công dân khác. Vậy mà! Chỉ vì 1 lý do lãng xẹt là vắng 1 người ở đoàn xét xử lại mà toàn hoãn lại. Từ đó đến nay đã bao nhiêu tháng rồi! Chả lẽ pháp luật cứ im mãi thế sao? Coi rẻ tính mạng của con người mãi thế sao? Hãy đặt địa vị các vị có quyền có trách nhiệm trong vụ này các vị sẽ thấy thế nào? Cả nạn nhân nữa! Đằng nào chồng cũng biết rồi (chỉ có kẻ đụt mới ko biết vụ án này), sao vô cảm với tính mạng ba chàng trai oan uổng kia.

Lê Phong, Buôn Ma Thuột, 21:35, 20/11/2010

Khi xác định họ còn trai tân (còn trinh) nghĩa là họ không phạm tội hiếp dâm theo phương pháp loại trừ. Vậy tòa án có đủ lý lẽ để thả tự do cho họ và yêu cầu điều tra lại. Nhưng họ bị loại khỏi vòng điều tra và chỉ là những nhân chứng. Nếu cơ quan điều tra không tìm ra ai hiếp dâm thì đó là việc của sự vô trách nhiệm, chuyên môn yếu kém và họ phải chịu trách nhiệm trước việc bắt oan người để thay thế việc làm cẩu thả của họ. Giả sử không tìm ra ai hiếp dâm cô H thì ba người vô tội này cứ chờ đến chết trước việc làm có một không hai của cơ quan điều tra và tòa án sao? Sao họ vẫn vô cảm đến thế trước nỗi khổ của đồng loại nhỉ.

nguyenthao, Hà Nội, 21:21, 20/11/2010

Tôi thiết nghĩ đã chứng minh được sự oan ức của các cậu ấy thì nên giải oan cho các cậu ấy sớm ổn định cuộc sống và tôi nghĩ còn phải đền bù tuổi xuân cho các cậu ấy nữa. Còn việc chưa tìm ra hung thủ thật sự thì đó là việc của công an và tòa án, có liên quan gì đến họ. Tôi nghĩ, hai việc này hoàn toàn khác nhau, bắt sai người, phạt sai người thì phải trả lại oan sai cho người ta, còn việc chưa tìm được hung thủ thì đấy là việc của nhà chức trách chứ đâu có liên quan đến các cậu ấy. Nên sớm chấm dứt việc này để giải thoát cho các cậu ấy!

Lê văn Quang, 37 Lê quý Đôn, TP Ban mê Thuột, 20:45, 20/11/2010

N.T.H.H không phải là nhân tố quyết định để giải tỏa nỗi oan sai này (hiếp dâm, cướp tài sản), mà trách nhiệm giải quyết vụ án oan nói trên phải là của Tòa án, của Viện kiểm sát nhân dân thành phố Hà Nội! Đúng là vì một lý do tế nhị, vì hạnh phúc gia đình, chị H không thể, và có quyền không ra mặt để minh oan cho các "nạn nhân" của vụ oan sai kia! Theo tôi được biết, kể cả nghi phạm cũng không có trách nhiệm phải chứng minh mình vô tội, mà cơ quan pháp luật muốn khép tội và kết tội một ai đó thì phải chứng minh được rằng họ thực sự có tội! Vậy có thể kết luận-mà không cần bàn cãi và tranh luận thêm rằng: những người đã kết tội oan cho các thanh niên vô tội nói trên là những người có tội!

hieunguyen, Long Biên - Hà Nôi, 13:56, 20/11/2010

Ba chàng trai thật đáng thương, 10 năm ngồi tù là cả 1 thời gian dài. Người phụ nữ tên H thật đáng trách. Vì 1 lý do nào đó mà chị vô tình đã làm mờ đi tương lai của 3 chú cháu, và cũng thật đau lòng khi nghe tin a Tình nhiễm HIV. Nếu không có lương y Hồng thì ko biết số phận và danh dự của 3 người sẽ đi về đâu...

namdoan, Hà nội, 12:47, 20/11/2010

Tôi theo dõi vụ án li kì này và có một số lời bình luận sau:
- Nếu tất cả thông tin sau quá trình điều tra như lời báo chí cung cấp về nỗi oan sai mà 3 nạn nhân trên phải gánh chịu thì đề nghị các cơ quan chức năng phải làm rõ trách nhiệm liên đới không được né tránh
- Kính mời các chuyên gia về pháp luật, các nhà luật sư cung cấp thêm các chế tài theo qui định đối với trường hợp các cơ quan chức năng liên quan làm sai, vấn đề bồi thường đối với người bị oan sai; vấn đề trách nhiệm hình sự đối với bên bị hại nếu phát hiện đã vu khống, hoặc cố tình đổ tội lỗi cho người khác
-10 năm tù đày, người bị HIV, cuộc sống của người bị oan sai giờ thế nào đây? Đề nghị các cơ quan chức năng phải làm rõ, không né tránh trách nhiệm để người dân không bức xúc và còn tin tưởng vào sự nghiêm minh của pháp luật

Các tin khác