Bài 4: Từ Gã phiên dịch đến 'Special One'
- Rời Leiria, Jose Mourinho đến thành phố cảng Porto cho sự khởi đầu mới, một cuộc chinh phục các danh hiệu. Từ gã phiên dịch (hiện nay, nhiều người vẫn gọi Mourinho là "Tradutor", tức phiên dịch viên), Mourinho trở thành một nhà VĐ châu Âu thực thụ, và cả thế giới biết đến qua cái tên rất kêu: "The Special One"!
>> Bài 3: Mourinho, ’đứa trẻ’ trên ghế huấn luyện
>> Bài 2: Người thầy lớn nhất của Mourinho chính là Mourinho!
>> Bài 1: Mourinho, ngày cắp sách đến trường
Porto, nơi huyền thoại bắt đầu
Suốt 3 năm liên tiếp gây thất vọng, Pinto da Costa mất kiên nhẫn với đội ngũ huấn luyện của Porto. Thất bại nối dài thất bại, trong đó có việc bị loại từ vòng bảng thứ 2 Champions League 2001/02, vị Chủ tịch của Porto quyết định sa thải HLV Octavio Machado.
Chủ tịch Pinto da Costa (áo đen) là người đưa Mourinho về Porto, khởi đầu cho cuộc chinh phục các danh hiệu. Ảnh: Visao |
Hôm ấy là một ngày tháng Giêng 2002, Pinto da Costa nhấc điện thoại gọi cho người đồng nghiệp bên phía Uniao de Leiria. Một cuộc trao đổi ngắn giữa hai vị Chủ tịch, và mức bồi thường hợp đồng được thông qua một cách bí mật.
Một ngày sau, người ta thấy Jose Mourinho xách vali từ Leiria, miền Trung Bồ Đào Nha, đến thành phố cảng Porto. Lúc đầu, Mourinho định đi tàu điện để giảm chi phí, nhưng sau đó nhận được điện từ Pinto da Costa: "Sẽ có người đón anh. Tôi cần anh có mặt ở đây sớm".
Không hề nghỉ ngơi, Chủ tịch Pinto da Costa đưa Mourinho đến trung tâm huấn luyện thể thao Porto Gaia. Các cầu thủ nhìn Jose một cách tò mò, trong khi vị Chủ tịch huyền thoại của Porto tuyên bố: "Từ hôm nay, người này sẽ chỉ huy các cậu. Tôi muốn thấy chiến thắng".
Đúng 3 ngày sau khi đặt chân đến Porto Gaia, Mourinho có được chiến thắng ngay trong trận ra mắt, trước Maritimo. Chuỗi trận chiến thắng ấy kéo dài đến con số 4 (Varzim, Benfica và Setubal). Ngày 23/2/2002, Porto bất ngờ phơi áo 2-3 trước Beira Mar, và đây cũng là lần cuối cùng một CLB mà Mourinho dẫn dắt thua sân nhà ở giải VĐQG.
Mùa 2002/03, sau hơn 1 năm dẫn dắt Porto, Mou đưa "Những chú rồng" đến với cú ăn ba. Ảnh: Visao |
Kết thúc mùa giải 2001/02 ấy, Mourinho đưa Porto lên vị trí thứ 3, một kết quả đủ để làm hài lòng Pinto da Costa. Một quyết định được Pinto da Costa phê duyệt ngay sau đó: Mourinho được quyền quyết định mọi vấn đề mua bán trong mùa Hè 2002, đổi lại Porto phải có ít nhất một danh hiệu.
Từ gã phiên dịch đến "Người đặc biệt"
Được Chủ tịch Pinto da Costa tin tưởng (nhưng điều đó khiến vai trò của một số quan chức bị ảnh hưởng nghiêm trọng), Jose tuyên bố hết sức tự tin, "mùa giải mới sẽ là của chúng ta. Tôi không thích nói khoác, nhưng ai không tin thì cứ chờ xem. Tôi lấy ghế mình ra cược".
Ngay lập tức, Jose thân chinh trở lại Leiria, không phải để làm công tác huấn luyện, mà đặt câu hỏi với Derlei. "Cậu muốn theo tôi không? Tôi đang xây dựng một đội bóng chiến thắng, và nghĩ đến cậu, có thể trả lời sau cũng được". Chẳng đợi lâu, Derlei tuyên bố ngắn gọn: "Tôi chấp nhận!".
Thành công đến liên tiếp, để rồi mùa 2003/04 Mourinho hoàn tất mọi danh hiệu cao quý nhất, với chức VĐ Champions League. Ảnh: Getty Images |
Tiếp theo, Mourinho về quê hương Setubal để ký hợp đồng với hậu vệ cánh Paulo Ferreira, đồng thời cuỗm học trò cũ Maniche từ Benfica. Trước đó, những cái tên này không gây được nhiều chú ý, nhưng Mourinho cho rằng, họ sẽ sớm trở thành huyền thoại. Các tuyến của Porto xem như đã hoàn hảo (trong mắt Mou).
Kết quả của mùa giải 2002/03 đã nói lên tất cả. Cùng với những nhân tố mới, đồng thời giúp Deco, Carvalho, Costinha bùng nổ ấn tượng, Mourinho đưa Porto giành cú ăn ba trong mùa giải, vượt qua sự kỳ vọng của Chủ tịch Pinto da Costa: chức VĐ BĐN, Taca de Portugal (Cúp QG BĐN), và UEFA Cup.
Mặc dù thua Milan ở Siêu Cúp châu Âu, nhưng trước đó Jose đã cùng Porto khởi đầu mùa giải 2003/04 bằng danh hiệu Siêu Cúp BĐN. Chiến công này khởi đầu cho một dấu ấn mới: VĐ BĐN lần thứ 2 liên tiếp, và đặc biệt là trở thành quán quân Champions League.
Trên con đường chinh phục Champions League 2003/04, không ai có thể quên hình ảnh Mourinho nhảy cẫng như một đứa trẻ, chạy khắp "Nhà hát của những giấc mơ" để ăn mừng cú sút phạt thần sâu của Costinha ở phút 90. Lúc đó, Sir Alex Ferguson đang chết lặng, và Porto giành vé vào tứ kết ngay trên tay M.U.
Lần lượt Lyon và Deportivo được loại bỏ, trước khi sân Arena AufSchalke (Đức) chứng kiến những cảm xúc "không giống ai" của Mourinho, với chiến thắng thuyết phục 3-0 trước Monaco. Từ một gã phiên dịch, Mourinho đi lên bằng tài năng và nghị lực, để rồi đạt đến đỉnh cao danh vọng.
Từ gã phiên dịch, Mourinho trở thành nhà VĐ châu Âu, là một trong những nhân vật nổi tiếng nhất thế giới bóng đá. Cú ăn ba lịch sử với Inter, thành tích chưa một CLB Italia nào có được, là thành công mới nhất của "Người đặc biệt". Ảnh: Getty Images |
Nước Anh vẫy gọi Mourinho. Rất nhanh, bằng cá tính, Jose khiến truyền thông Anh (và thế giới) chia làm 2 phe rõ rệt: hoặc ủng hộ, hoặc ghét bỏ ông (vì sự kiêu ngạo và những tuyên bố thẳng thắn), chứ không có chuyện "nửa vời". Trên phương diện chuyên môn, Mourinho biến Chelsea thành thế lực thực sự của Premier League.
Ở đất nước sương mù, Jose trở thành "Người đặc biệt" (chính ông tự nhận mình như thế). Đặc biệt vì cá tính, cách ứng xử, cảm xúc, và những chiến thắng trên sân cỏ. Không ai nổi bật hơn Jose, và cũng chẳng ai dám khẳng định mình giỏi hơn ông (tất nhiên, trừ những người muốn được nổi tiếng).
Cuộc phiêu lưu mới hướng đến Italia. Gã phiên dịch ngày nào trở thành HLV được hưởng lương cao nhất thế giới. Sau 2 năm, ông đã biến Inter thành đội bóng vĩ đại, thể hiện cá tính của chính ông, với Scudetto thứ 5 liên tiếp, cùng cú ăn ba mà lịch sử bóng đá Italia chưa từng có tiền lệ.
Không ai xem Mourinho là phiên dịch nữa (dù đôi lúc, họ vẫn gọi vui như thế), cũng không mấy người xem ông là HLV bình thường, mà là thiên sứ của chiến thắng. Sau Porto, Chelsea và Inter, Santiago Bernabeu đang vẫy gọi Mou. Thêm một cuộc phiêu lưu nữa, để hoàn tất danh hiệu ở 3 giải đấu lớn nhất châu Âu?
-
Ngọc Huy
ĐÓN ĐỌC BÀI 5: CÓ MỘT MOURINHO "ĐẶC BIỆT" NGOÀI SÂN CỎ