Huỳnh Ngọc Ẩn: Hiệp sĩ diệt web sex
Có bao nhiêu trang web chứa những nội dung "kinh khủng khiếp" trên mạng? Câu trả lời là khoảng 2/3 trong tổng số 320,000,000 trang có chứa cụm từ "sex". Chặn chúng? Đã có nhiều cách, nhưng với hàng loạt "mưu ma chước quỷ", chúng vẫn len lỏi và gõ cửa từng máy tính nối mạng. Nhiều kẻ bực mình về chuyện này, lắm người tìm cách "cấm cửa" bằng cách này hay cách khác. Ẩn là một trong số đó khi vừa giới thiệu công cụ MFW1.
Kỹ sư Huỳnh Ngọc Ẩn. |
Anh tên là Huỳnh Ngọc Ẩn, kỹ sư tin học, hiện đang công tác tại Bưu điện tỉnh Đồng Tháp. Trong phần "lý lịch trích ngang", anh ghi: Biết lập trình nho nhỏ về web và phần mềm ứng dụng.
Câu chuyện về MFW1 bắt đầu từ khi anh Ẩn và một số người bạn mở một tiệm internet công cộng. Chuyện "thiên hạ" và mạng để xem "ba cái đồ bậy bạ" là "xưa như trái đất". Cứ tối đến, bất cứ ông chủ điểm truy cập công cộng nào bấm thử vô histoty để xem lại nội dung được truy cập trong ngày cũng dễ dàng bị... nhấn chìm bởi thông tin về sex.
Ẩn bực mình ghê gớm. Và anh bắt tay vào việc "cấm cứa" mấy cái trang đồi trụy đó trong tiệm internet của mình. Bắt đầu bằng việc lập một rào chắn ảo trên máy trạm, lập tuờng lửa cho các máy nội bộ. Trầy trật mãi cả năm trời để cuối cùng... thất bại, các cô nàng bốc lửa vẫn cứ nhởn nhơ múa hát trên màn hình và khách vẫn cứ truy cập ào ào. Không nản, anh lại tiếp tục cuộc hành trình chống sex.
Đến khoảng tháng 10 năm 2003, Ẩn bắt đầu thành công được chút đỉnh khi mang chương trình ra cho bạn bè dùng thử. Anh tiết lộ: "Là nhờ nắm được quy luật hoạt động của các trang bậy bạ đó". Hầu hết các trang chính, địa chỉ phổ thông đều đã bị chặn sẵn rồi nên hễ có ai truy cập vào là nó nhanh tay chuyển sang một địa chỉ khác, nhưng trong trang này luôn chứa thông tin về địa chỉ mẹ để giới thiệu sản phẩm. Thế là anh tìm cách nhận diện và tiêu diệt luôn cả "bà mẹ dữ" và "đứa con hư".
Tuy nhiên, sản phẩm lúc đó kéo theo một... cái đuôi dài thoòng là một file dữ liệu. Nên chỉ cần mất file đó là kể như... tiêu. Lại sửa, lại gồng người lên chống sex suốt mấy tháng trời tiếp theo. Ngày đầu năm 2004, anh gởi cho chúng tôi sản phẩm ưng ý nhất của mình: MFW1 kèm theo lời nhắn: "TTO dùng thử xem, nếu được thì chia sẻ trên mạng cho mọi người cùng dùng...".
Về tên gọi MFW1, mới nghe có vẻ bí hiểm, nhưng thật ra đó là viết tắt của mini fire wall (bức tường lửa nhỏ xíu) phiên bản 1. Bởi như anh nói: "Tôi chẳng có tham vọng gì lớn lao mà chỉ mong đóng góp được chút gì đó nhỏ xíu trong cái khổng lồ của internet mà thôi...".
Sau khi cài đặt, chúng tôi vào Google.com và tìm kiếm với cái từ nhạy cảm: "sex" thì trên màn hình xuất hiện hàng chữ "Xin đừng truy cập trang web này" và... chấm hết, chẳng nhìn thấy được tẹo nào của website đó nữa. Anh cười: "Được cái là nó tự động chạy giống như mấy chương trình quét virus. Cứ khoảng hai tuần tôi sẽ cập nhật một lần, sau đó nó sẽ tự động chạy mà không làm phiền gì đến người sử dụng nữa".
Khi chúng tôi liên lạc để lấy thêm thông tin viết bài, anh hơi ngại vì "Đâu có gì đâu mà viết, chỉ là một tiện ích nhỏ thôi mà... Nhưng TTO nhớ nhắn với độc giả là đừng tin tưởng nhiều quá vào MFW1 nha, vì bây giờ, "giang hồ hiểm ác" dữ lắm, có nhiều trang không kịp cập nhật hay chưa thể nhận diện thì đành... bó tay thôi!".
(Theo TTO)