,
221
7121
Truyện Online
truyenonline
/blogviet/truyenonline/
1085018
Đắng, thơm, mạnh mẽ và khó quên như ... em
1
Article
7021
Blog Việt
blogviet
/blogviet/
,

Đắng, thơm, mạnh mẽ và khó quên như ... em

Cập nhật lúc 10:40, Chủ Nhật, 13/07/2008 (GMT+7)
,

(Truyện online)

Vì em là ... Khánh Ly

19 giờ 30 phút, Ly nằm dài trên chiếc sofa cố nhớ hết mớ tài liệu hỗn loạn. Cuối năm, nhưng công việc không có vẻ muốn ngừng lại, bản thân cô cũng không muốn nghỉ ngơi. Cô chẳng biết sẽ làm gì nếu không vùi đầu vào những con số. Chiếc laptop vẫn chạy đều đặn, phát ra những bản nhạc Trịnh tuyệt hay do Khánh Ly trình bày. Cô đang chờ đợi email của khách hàng, chính xác là anh chàng người Đức hứa sẽ trả lời bảng câu hỏi của cô, nếu tối nay không có kết quả, sáng sớm mai cô sẽ gặp rắc rối với hãng tàu về chuyến hàng rời bến lúc 8 giờ.

Hình ảnh: Deviantart

Âm thanh từ chiếc điện thoại bàn đổ dồn dập, sau hồi chuông là tiếng của điện thoại viên chậm dãi đến mức ngỡ như cô ta đang đọc mấy chục chữ số cho những đứa trẻ mẫu giáo kịp nhớ cách phát âm:

- 0..9..0..7…6…0…8…8…0…1…

Là Hiệp,  cô chậm dãi cầm lấy ống nghe:

- Alô, em nghe đây!

Giọng Hiệp đều đều:

- Anh có chuyện muốn nói, 5 phút nữa anh sẽ đợi dưới nhà. Được không em?

Cô định từ chối, nhưng sẽ chẳng bao giờ Hiệp tìm gặp nếu không có chuyện quan trọng.

- Được!- Cô đáp gọn lọn.

Trong lúc thay đồ và tô chút son môi, cô thoáng nghĩ về Hiệp. Mặc dù Hiệp và cô có mối quan hệ khá đặc biệt, nhưng lâu nay chẳng có một biểu hiện của những kẻ yêu nhau. Mối quan hệ này có thể ví như tình yêu trai gái, anh em ruột thịt, bạn bè thân thiết, hay gộp chung tất cả lại cũng không sai.

Cô bình thản khoá cửa căn phòng chung cư trước con mắt tinh quái của  đám thanh niên tụ tập ở căn phòng gần đấy. Họ lên tiếng chào và cô đáp lại bằng nụ cười vừa dịu dàng lại vừa lạnh lùng đến mức bọn họ không cất nổi một lời trêu chọc. Cả cái chung cư này đều biết đến cô như một người lập dị, bởi cái cách cư xử: luôn mỉm cười và giúp đỡ nếu ai cần đến, nhưng chẳng bao giờ trò chuyện hoặc thân thiện với ai. Mãi rồi người ta cũng quen và đặt cho cô một cái tên rất “anh chị”: “Ly cô đơn”. Đúng là cô đơn thật, cánh cửa nhà cô chưa có ai bước vào, ngoài mẹ và những người cần sửa chữa hoặc thanh toán hoá đơn hàng tháng. Cô thích thế, mỗi người có một thế giới riêng tư, để sống thật lòng mình. Hiệp đến trước cô khoảng 2 phút, họ gật đầu chào nhau kèm theo một nụ cười thay cho sự thoả thuận nơi cần đến. Khi cô yên vị sau lưng Hiệp thì chiếc xe lướt nhẹ trong thinh lặng.

Hình ảnh: Deviantart

Café được mang đến, Hiệp từ chối khi người bồi  bàn tỏ ý muốn phục vụ ngay lúc giọt cuối cùng nhỏ xuống. Chẳng biết từ bao giờ, anh nghiện cái khoảng khắc nhìn Ly mím đôi môi nhỏ, lặng lẽ, tập trung pha café như thể nếu cô sao nhãng chỉ một giây thôi thì đồ uống ấy sẽ trở thành chất độc ghê gớm lắm. Cô tỏ ra hài lòng khi cái ly nhỏ chứa hai muỗng đường và vài giọt café trở thành một thứ như keo dính dẻo quẹo, thơm lừng và có màu vàng giòn tan. Cô chia thứ nước hấp dẫn ấy vào hai ly café, lại khuấy đều tay trong hai phút rồi mới đổ vào ly đá trắng tinh. Một lớp bọt vàng ươm, có mùi thơm ngất ngây làm cả hai mỉm cười thích thú. Họ chậm rãi uống từng ngụm nhỏ, cảm giác thoải mái lan toả ngay tức khắc. Xoay xoay chiếc ly trên tay chừng 1 phút, Hiệp bỏ xuống, lấy từ trong túi ra một mảnh giấy gấp tư cẩn trọng và đẩy về phía Ly:

- Đây là địa chỉ của Hoàng.

Một dòng điện chảy dọc cơ thể Ly, nhưng cô tự trấn an đấy là vì tác dụng của caffeine. Cô định hỏi Hiệp: “Tại sao anh có nó? Anh đưa cho em làm gì”? Nhưng cô kịp dừng lại, bởi bao lâu nay cô đã quen không thắc mắc, cứ để mọi việc diễn ra theo trình tự của nó. Đã tám năm nay cô không gặp Hoàng, anh ta  đi đâu cô không biết và cũng không tìm kiếm. Bây giờ gặp lại thì có ích gì, nghe đâu Hoàng cũng đã lập gia đình cách đây vài năm. Cô nhìn chăm chú mảnh giấy trên bàn, tuyệt nhiên không có ý định mở ra, mặc dù trong lòng chứa đầy mâu thuẫn. Nãy giờ Hiệp vẫn chăm chú quan sát, và anh thoáng thất vọng bởi thái độ lạnh lùng của cô, anh hiểu những chất chứa trong lòng người con gái anh yêu:

- Cảm ơn anh! Em sẽ suy nghĩ về chuyện này.

- Em nên đi, có thể một mình và có thể với anh.

- Anh ta đã có gia đình, em cũng đã quên. Xáo trộn có ích gì không?

- Anh nghĩ như vậy sẽ tốt hơn, ít nhất là cho em. Vì cả em và Hoàng đều chưa quên.

Cô cúi xuống cầm ly café xoay tròn trên tay. Có lẽ anh ta nói đúng, cô cần phải có lời giải đáp về sự kết thúc mối tình đầu cách đây tám năm. Tại sao Hoàng lại bỏ cô khi họ đang yêu nhau say đắm? Ít nhất cô cũng phải biết mình đã có lỗi gì.

- Anh cất tờ giấy đi, 28 tết này chúng ta sẽ đi thăm “bạn cũ”, nhân tiện đi chúc tết vài nơi.

Hiệp gật đầu, anh không bàn cãi gì thêm. Họ ngồi đối diện, thỉnh thoảng ngước nhìn nhau, nhưng tuyệt nhiên không nói câu nào cho đến lúc ra về.

Họ chạy xe hơn 60 cây số mới đến được địa chỉ cần tìm: quán café xinh xắn nằm trong một thị trấn được quy hoạch kĩ lưỡng và mang đậm hơi hướng của nếp sống thân thiện. Địa chỉ trong mảnh giấy không hề đả động đến quán “café Khánh Ly”- điều làm cả hai hết sức bối rối khi phải đối diện. Ly đã rất tự tin, rất mạnh mẽ, và thậm chí bất cần; vậy mà bây giờ bước chân cô liên tục vấp váp phía sau Hiệp như trực ngã khuỵ. Cô ao ước mình đã không đến đây. Hiệp bước chậm lại, nhìn sang trấn an và họ chọn một bàn khá thoáng gần cửa ra vào. Khi lấy lại bình tĩnh, Ly mới ngước nhìn quanh quán: Có thêm 3 chàng trai phục vụ, tổng cộng là 8 vị khách đang trò chuyện, hoặc ngồi rải rác, nhàn tản lẩm nhẩm hát theo bài “Diễm xưa” của Trịnh Công Sơn, người hát không ai khác là...Khánh Ly. Buổi chiều nhạt nắng, ngồi trên bộ ghế mây cổ điển, uống ly café, nghe nhạc Trịnh và ngắm đàn cá bơi lội dưới hòn non bộ. Đúng là không có gì bằng, nhưng với Ly, trong cái quán này, vào giờ phút này, tất cả đều làm lòng cô run lên lo lắng .

Một cô gái tròn đầy, xinh xắn, gương mặt phúc hậu như Đức Mẹ, thư thả bỏ cuốn sách đang đọc dở dang sau quầy. Cô đi về phía Ly, mỉm cười thân thiện và đỡ lấy hai ly nước đá mát lạnh từ anh chàng phục vụ rồi đặt xuống bàn:

- Dạ thưa! Anh chị dùng gì ạ?

Hiệp khẽ nhìn sang Ly, và anh biết chẳng bao giờ cô thay đổi thứ nước uống quen thuộc:

- Em cho 2 ly café.

Cô gái quay sang người phục vụ gật đầu ra hiệu cho anh ta đi lấy nước, và nụ cười của cô càng thêm rạng rỡ:

- Nếu cần gì cứ gọi em nhé, em xin phép!

Hình ảnh: Deviantart

Ly ngước lên nhìn người con gái ấy và đáp lại bằng một nụ cười hiếm hoi. Cô không hiều vì sao mình lại có cảm giác gần gũi đến thế với một cô gái xa lạ. Cô định hỏi vài câu, nhưng lại thôi.

Anh chàng phục vụ mang café ra, càng làm cho cô thêm bối rối: Ngoài đường, đá, hai phin café tỏa hương thơm ngào ngạt còn có thêm hai chiếc ly sứ rất ngắn nhưng lại rộng. Nếu ai mới đến đây lần đầu chắc chắn sẽ chẳng biết cái ly trống không ấy dùng để làm gì. Đó là thói quen của Ly, vậy mà giờ đây cô thấy thật lạ lẫm. Cô đồng ý để người phục vụ pha chế, những động tác chuyên nghiệp, lanh lẹ chứ không cẩn trọng, kĩ lưỡng như cô vẫn làm, nhưng tất cả đều theo một quy trình giống nhau. Tức là hai cái ly sứ rộng miệng ấy dùng để nghiền đường và vài giọt café. Cô đưa ly nước đen ngòm, vàng bọt lên mũi hít thật sâu, rồi chậm rãi uống một ngụm nhỏ. Toàn thân cô cảm nhận rõ một sự thư thái, tim thôi đập mạnh và đầu óc tỉnh táo đến khó tin.

Có tiếng xe dừng lại nơi cửa quán. Cô không quay lại nhưng nhanh chóng đoán được là ai khi nhìn vào đôi mắt Hiệp khẽ hấp háy. Tiếng người con gái lúc nãy gọi  đầy âu yếm nhưng lại khiến Ly gần như rơi khỏi chỗ ngồi:

- Khánh Ly ơi!

Ly quay lại nhìn cô gái có gương mặt của Đức Mẹ chạy đến đón một bé gái tầm 2 tuổi có cái tên “ Khánh Ly”, mũm mĩm như búp bê, vừa hôn khắp mặt vừa hỏi han nó đủ thứ:

- Hôm nay con học ngoan không?

- Có được cô khen không?

- Ba có đến đón con muộn không?

Đứa bé vùi đầu vào tóc mẹ bập bẹ vài câu:

- Chào...mẹ!...Ly... đi...học ...về...

Hai mẹ con lại tíu tít cười nói, nhưng Ly chẳng thể nghe được gì. Mắt cô đã nhìn thấy người đàn ông đi ngay sau đứa bé kháu khỉnh ấy. Đúng là Hoàng,vẫn gương mặt, nụ cười ấu yếm một thời chỉ dành cho cô. Chẳng khó khăn gì, anh chững lại vài giây khi nhìn thấy hai vị khách đang bối rối nhìn mình. Quay sang vợ, Hoàng nói nhỏ:

- Anh đi chút việc.

- Dạ, anh đi cẩn thẩn.

Vợ Hoàng không phàn nàn thêm điều gì, cô bế con lên, nhìn dáng chồng khuất dần trong đám đông xe cộ. Cái nhìn của vợ Hoàng giống cách nhìn của Ly ngày xưa lắm: đầy yêu thương, tin tưởng. Có khác chăng chỉ là thời gian, và ở hai người phụ nữ xa lạ. Cả Ly và Hiệp đều ngỡ ngàng, lẽ nào việc đến đây là một sai lầm.

Hình ảnh: Deviantart

Họ đặt hai phòng trong một khách sạn nhỏ ngay tại thị trấn, sau buổi ăn tối đơn giản, Hiệp đi gặp vài người bạn và đối tác làm ăn gần đấy. Ly không cùng đi, chẳng bao giờ cô có hứng thú với công việc của người khác. Lên phòng mình, cô nằm thư giãn trong bồn tắm khoảng 30 phút và gần như ngủ quên vì mệt mỏi. Cô mặc chiếc váy màu xanh da trời giản dị và trang điểm sơ sài. Linh tính mách bảo tối nay cô sẽ gặp Hoàng, người đàn ông không thích phụ nữ quá cầu kì. Trước khi ra khỏi phòng, cô kịp gọi điện vài nơi trao đổi với khách hàng, dẫu sao công việc cũng rất quan trọng. Người chủ khách sạn nhiệt tình chỉ cho cô quán café đối diện khách sạn: “ một nơi khiến tâm hồn mình thư thái”. Ly mỉm cười khi nghe lời giới thiệu hay ho đấy, biết đâu đấy cũng là quán của anh ta. Mất gần 5 phút để sang đến quán “Tình cũ”, cô nhìn quanh để tìm một chỗ kín đáo và yên tĩnh nhất. Và trong cái góc lý tưởng mà cô định bước đến, đã có một vị khách, anh ta gật đầu chào và đứng lên kéo ghế chờ đợi cô. Mặc dù linh cảm sẽ gặp anh tối nay, nhưng tim cô vẫn nhảy múa loạn xạ, đành ngoan ngoãn ngồi vào chiếc ghế mà Hoàng đã kéo sẵn:

- Sao anh biết em ở đây?

- Thị trấn này nhỏ đến mức người ta đều biết tên nhau, và không khó khăn để tìm một người lạ.

- Anh đến để làm gì?

- Để hỏi em vì sao đến đây?

Người phục vụ mang café ra, cả hai lặng im trong vài phút:

- Em muốn biết cuộc sống hiện tại của anh!

- Cảm ơn em. Anh sống tốt!.

- Sao anh đặt tên quán là “Khánh Ly”?

- Đó là tên con gái anh.

- Anh đặt tên con như vậy ?

- Vì vợ anh muốn thế, cả anh cũng vậy!

- …?

- Đó là kỉ niệm đẹp nhất trong đời anh. Vợ anh tôn trọng điều đó.

Ly đắng họng, không hề thấy dễ chịu khi anh lại chọn tên cô để gọi đứa con yêu quý của mình. Làm sao vợ anh lại có một ý muốn kì quặc như thế, người phụ nữ ấy khác cô nhiều quá. Cô thẫn thờ nhìn Hoàng cặm cụi pha café. Từ bao năm nay, ngày nào cô cũng uống thứ nước kích thích này để sáng tạo, để tập trung, để thư giãn, để nhớ và để quên. Nhưng chỉ khi về đến nơi đây cô mới chịu nhìn người khác pha chế cho mình. Hoàng vẫn làm như cách của cô, cách mà anh thường chế giễu mỗi khi thấy cô háo hức, say sưa nghiền và khuấy. Ly uống một ngụm nhỏ, cô khẽ nhíu mày:

- Cũng được, nhưng không ngon bằng quán của anh. Có bí quyết gì không?

- Không, đơn giản là phải đúng nguyên tắc.

- Nguyên tắc?

- Tất nhiên! Phải chọn café ngon, được xay không quá thô hoặc quá nhuyễn, pha với nước tinh khiết, giữ đúng tỉ lệ và nên pha khi nước khoảng 90 đến 96 độ C.

- Chỉ thế thôi sao?

- Thêm vài trò trẻ con của em, nhưng lý thú, gây tò mò và tăng hương vị.

 

Hình ảnh: Deviantart

Cả hai cùng cười, nhưng nụ cười ấy không làm Ly quên đi mục đích chính của việc đến đây vào ngày cuối năm dù công việc vẫn bận rộn ngập đầu. Cô thấy lạ vì mình hỏi quá nhiều, bao năm rồi cô đã quen không thắc mắc. Ngày Hoàng bỏ cô không một lời giải thích đã khiến cô hiểu ra một chân lí mới: Cái gì người ta muốn nói sẽ tự nói, bằng không thì hãy quên đi; thắc mắc chỉ làm hao tâm, tổn sức và gây mệt mỏi cho chính mình. Chẳng hiểu sao gặp lại Hoàng cô lại nghĩ ra nhiều câu hỏi đến thế. Cô muốn vào ngay vấn đề:

- Em muốn biết vì sao chúng ta chia tay?

Hoàng cắn môi đắn đo, rồi anh nhìn thẳng cô thoáng chút xót xa:

- Anh biết em sẽ hỏi, nhưng không nghĩ lại quá lâu thế này. Tại anh không thể có con, sau hai ngày biết kết quả, anh nghĩ sẽ tốt cho em nếu mình chia tay.

Cô nhổm dậy khỏi chỗ ngồi, đầy phẫn uất:

- Chẳng phải bây giờ anh đã có con? Anh có biết vì anh mà bao năm nay em đã mất hết lòng tin, sống vật vờ như một bóng ma.

- Đó là con nuôi. Có những thứ không thể làm khác được; anh biết em có thể hy sinh vì anh, nhưng rồi em sẽ đau khổ, sẽ không cam tâm và anh cũng sẽ sống trong đau đớn đến suốt đời nếu cố giữ lấy em.

Có cái gì đó đang vụn vỡ trong lòng Ly, cô thà để người khác có lỗi với mình chứ không dễ chấp nhận việc mình trở thành một kẻ tồi tệ. Nhưng bây giờ còn có thể nói được gì, mà biết đâu Hoàng nói đúng: cô có thể chấp nhận hi sinh vì tình yêu nhưng ai dám chắc cô sẽ không oán trách số phận một khi không thỏa mãn cái khát kháo của bất cứ một người phụ nữ nào: chính là được làm mẹ. Cô chợt nghĩ đến vợ của Hoàng mà thấy xót xa:

- Vợ anh là một thiên thần đấy!

- Anh không biết, nhưng Tú yêu anh chân thành.

- Còn anh?

- Yêu, mang ơn và kính trọng. Không phải dễ tìm một người phụ nữ như thế.

Ly mỉm cười, anh đã tìm được hạnh phúc thực sự, đó là điều mà cô luôn mong đợi dù trái tim cô vẫn thường khắc khoải oán trách:

- Thế còn em?

- Đắng, thơm, mạnh mẽ và khó quên như café. Và anh không có ý định lãng quên, giống như anh vẫn uống thứ nước đen thui này mỗi ngày.

Lần này nụ cười thật sự thoải mái. Ly đã tìm được câu trả lời cho riêng mình, Hoàng nhìn cô thân thiện:

- Bao giờ em về lại thành phố?

- Chiều mai, sau khi ăn tất niên do vợ anh nấu.

- Vợ chồng anh cũng định mời em và Hiệp. Tú đang ngồi ở nhà và nghĩ sẽ nấu món gì đấy.

- Tú biết em đi tìm anh à?

- Ừ! Chiều nay vừa nhìn thấy em cô ấy biết ngay, anh vẫn giữ hình của em chụp với Hiệp mà.

- Tuyệt thật,  mà anh thấy Hiệp ra sao?

- Cậu ta là người duy nhất dành cho em. Không còn một ai khác!

- Sau hôm nay, em định ...cầu hôn anh ấy đấy.

- Quyết định đúng đắn! Bao năm nay anh chỉ mong có thế! Về đây nghỉ tuần trăng mật nhé!

- Không đâu, em thích đi Thái.

- Thì cũng phải mời vợ chồng anh đi đám cưới chứ?

- Tất nhiên, nhưng anh nên để tóc dài hơn 5cm, rể phụ đấy!

Cả hai lại cùng cười, ly café hết nhẵn tự bao giờ. Chưa lúc nào Ly lại thấy nhẹ lòng đến thế. Người đàn ông cô đã yêu tha thiết một thời, luôn làm lòng cô mang một cảm giác bất ổn nhưng không thể gọi tên rõ ràng, và cũng không thể lãng quên, đang hạnh phúc ngập tràn. Hiệp nói đúng, đáng lẽ cô nên tìm gặp Hoàng từ 8 năm về trước, có lẽ mọi chuyện đã tốt đẹp hơn rất nhiều, ít nhất là với cô. Bao năm rồi cô mới có cảm giác rạo rực khi mùa xuân về.

Gửi từ email Nguyễn Thị Như Quỳnh - quynh.0503

Cảm nhận và những điều muốn sẻ chia mời bạn gửi bài viết, đường link blog về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn

  • Gửi từ: Tinhlang_thuy@yahoo.com
    Họ và tên: Ngôi sao
    Địa chỉ: QN
    Nội Dung: Bài viết rất hay. Đọc bài viết của bạn mình như gặp lại mình trong đó chỉ khác một điều là mình chưa tìm gặp lại người ấy. Vì vậy câu hỏi trong lòng mình vân chưa có lời giải đáp. Nhưng thời gian của mình mới có 7 năm hay la mình cũng tim gặp nhỉ? Dể khi gặp rồi lòng mình cũng được thanh thản như bạn vậy.Mình cũng chỉ có một câu hỏi giống bạn để hỏi người ấy mà thôi. 

    Gửi từ: Bemap144@yahoo.com
    Họ và Tên: Nguyen Thu Hoai
    Địa chỉ: Thanh pho Ha Tinh
    Nội dung:
    Bài viết rất hay. Đọc bài viết của bạn mình như gặp lại mình trong đó chỉ khác một điều là mình chưa tìm gặp lại người ấy. Vì vậy câu hỏi trong lòng mình vân chưa có lời giải đáp. Nhưng thời gian của mình mới có 7 năm hay la mình cũng tim gặp nhỉ? Dể khi gặp rồi lòng mình cũng được thanh thản như bạn vậy.Mình cũng chỉ có một câu hỏi giống bạn để hỏi người ấy mà thôi.

     Gửi từ: tinhlang_thuy@yahoo.com
    Nội dung: Rất hay,tôi có một người bạn cũng giống như Khánh Ly, nhưng thời gian của Ly là quá lâu cho một câu hỏi vì sao lại như thế? Bạn tôi cũng có một tình yêu ra đi không một lời giải thích nhưng không như Ly chờ đợi đến 8năm, bạn tôi cũng mong có lời giả thích của người ấy nhưng đến bây giờ vẫn chưa nhận một lời giải thích, có lẽ vì bạn tôi quá vội vàng trong việc tìm câu trả lời nên tất cả là vô vọng.....Đúng: "Cái gì người ta muốn nói sẽ tự nói, bằng không thì hãy quên đi, thắc mắc chỉ làm hao tâm, tổn sức và gây mệt mỏi cho chính mình". Và tôi cũng hy vọng bạn tôi cũng tìm thấy một lời giả thích như Ly cho dù muộn màng!

    Gửi từ: lavender8805@yahoo.com
    Nội dung: Em tim` thay ban than em trong hinh` anh cua Ly

    Gửi từ: binhtdqre@gmail.com
    Họ và tên: Bình Nguyên
    Nội dung: Đắng, thơm, mạnh mẽ và khó quên như café! I like the style of this short story.

    Gửi từ: maingoc@yahoo.com
    Họ và tên: Mai Ngọc
    Nội dung: Lâu lắm rồi mới đc đọc những câu chuyện mà khi đọc xong nó còn để lại trong tôi MỘT CÁI GÌ đó như những câu chuyện của bạn,rất vui đc làm quen và biết thêm về bạn. 

    Gửi từ: hiennguyen_neu@yahoo.com
    Họ và tên: Thu Hien
    Nội dung: Tai sao Hoang da chon cach ra di khi ma biet minh ko co con, ko muon Ly - nguoi anh yeu het long phai dau kho. Va anh biet Ly san sang hi sinh vi anh.Nhung anh lai di lay nguoi khac, nguoi ma anh cho rang cung yeu anh chan thanh. Mau thuan qua. Mot nguoi nhu Hoang lai chap nhan nhu vay sao. Tinh yeu cua Ly ko dang duoc tran trong hay ko du yeu thuong nhu vo anh sao. Hay la can phai xem lai con nguoi Hoang. Anh san sang ra di, bo lai nguoi anh yeu, de di lay nguoi khac. Cau chuyen lam nguoi ta chi doc doan dau, da doan duoc doan sau. Cot truyen khong co gi moi la, chua co diem nhan.

     Gửi từ: athena_hut@yhoo.com
    Họ tên: Bình
    Nội dung: Rất lấy làm buồn cho bạn vì bạn đã có một tình yêu đẹp nhưng không đi xa hơn được . Mình nghĩ chuyện như vậy cũng xảy ra nhiều trong t/y của giới trẻ chúng mình bây giờ . Cảm ơn bạn đã bày tỏ , chúc bạn có một t/y mới và biết trân trọng nó :~) đọc bài này cho mình một cảm giác rất quen, cứ như là của mình vậy , mặc dù chưa trải qua chuyện như vậy

    Gửi từ: Khanhlyvc87@yahoo.com
    Họ và tên: Khánh Ly
    Nội dung: Mình k phải là người hay đọc những câu chuyện trên mạng nhưng hôm nay mình đã đọc thật kỹ và k chỉ một lần câu chuyện này...Mình tìm thấy có chính mình ở nơi đây...chỉ có điều chưa tìm thấy hồi kết... Cảm ơn tác giả...

    Gửi từ: doanhai178@yahoo.com
    Họ và tên: Doan Hai
    Nội dung: Đắng, thơm, mạnh mẽ và khó quên như café; do la tat ca nhung gi dong lai cua cau chuyen nay. Gian di ma sau sac.

    Gửi từ: matmeoden_td07@yahoo.com
    Họ và tên: thuy dung
    Nội dung: phai roi?anh da that ngoc khi de em ra di.anh da trai qua nhung ngay dau kho vi mat em,em cung the ,em cung da that dau khi mat anh.em da co gang de song qua nhung ngay ay,va dan nhung y uc thoi quen cua anh tro thanh cua em. nhung anh da quen mat rang em la mot co be yeu duoi,em phai tim cho minh mot noi de duoc dua dam,de binh yen noi tam hon vang anh. ngay anh de em ra di la ngay ta danh mat nhau.anh da qua ngoc nghech,em dai kho khi de mat anh. hay som tim cho minh mot niem vui moi anh nhe, em rat vui vi chia tay nhung trong anh em van dep nhu the..neu ngay do em noi cho anh biet em yeu anh bao nhieu thi da khong the phai khong anh?

    Gửi từ: trantrongphong@gmail.com
    Họ và tên: Trần Trọng Phong
    Nội dung: Đọc truyện của bạn, tôi cũng thấy hình bóng của mình trong đó. Hiện nay, chúng tôi vẫn đang rất yêu nhau, nhưng tôi thấy, cái cách mà 2 bạn quen nhau rất giống câu chuyện của tôi. Đọc truyện của bạn, tự dưng, tôi thấy sợ. Tôi sợ rằng, một ngày nào đó, tôi lại giống như bạn, tôi sẽ hành động giống như bạn. Tôi chợt nhận ra rằng, mình cần phải xem xét lại bản thân. Cảm ơn bạn nhiều lắm đã cho tôi một câu chuyện, một bài học về tình yêu.

    Gửi từ: athena_hut@yhoo.com
    Họ và tên: Bình
    Nội dung: Rất lấy làm buồn cho bạn vì bạn đã có một tình yêu đẹp nhưng không đi xa hơn được . Mình nghĩ chuyện như vậy cũng xảy ra nhiều trong t/y của giới trẻ chúng mình bây giờ . Cảm ơn bạn đã bày tỏ , chúc bạn có một t/y mới và biết trân trọng nó :~) đọc bài này cho mình một cảm giác rất quen, cứ như là của mình vậy , mặc dù chưa trải qua chuyện như vậy.

    Email: camchuongdo_ahlnt@yahoo.com
    Noi dung: dang, thom, manh me, kho quen nhu... em. Sau 8 nam moi biet dc ly do, that la qua dai. Con toi chi 3.5 thang toi da gap anh, mot ly do ca toi va anh da chap nhan, chap nhan xa nhau vi van con yeu nhau rat nhieu-vi nhung nguoi xung quanh. E cau chuc su lua chon do anh se ko dau,minh se co de quen nhau.

    Email: vuatien13@yahoo.com:
    Noi dung: Toi cung thay minh trong do. Khi chung toi xa nhau vi nghe nghiep cua a va li lich nha toi. Den gio van yeu nhau nhung ko the di xa hon

    Ho ten: Trúc Linh
    Dia chi: 147/28 Tân Kỳ Tân Quý.TP.HCM
    Email: truclinh1970@yahoo.com
    Noi dung: Tôi tâm đắc câu nói của Khánh Ly "cái gì người ta muốn nói sẽ tự nói,bằng không thì hãy quên đi,thắc mắc chỉ làm hao tâm,tổn sức và gây mệt mỏi cho chính mình"

    Ho ten: phamthuha
    Dia chi: caobang
    Email: csyq_cb@yahoo.com
    Tieu de: !!!
    Noi dung: cau truyen rat duoc, chu de tuy khong co gi qua moi me, nhung ket thuc rat gian di: dang, thom, manh me va kho quen nhu ...em!

    Ho ten: Asmallcat
    Dia chi: Miền cát trắng
    Tieu de: Người đàn ông cao thượng!
    Noi dung: Phải chăng A cũng đang hành động giống 1ai đó trong câu chuyện này!?!?! Không, không, E không muốn A hy sinh vì Em, hy sinh một mình như vậy!

    Ho ten: le vy
    Dia chi: bien hoa
    Email: le_vy271@yahoo.com
    Noi dung: 1 cau chuyen hay ,don gian nhung mang nhiu cam xuc. Toi cung la mot nguoi nghien cafe , nghien cai vi dang ,thom, manh me , kho quen cua no, no lam ta tinh tao den ki la. Doi khi , trong tinh cam mơ hô`,ta cung can nen co mot chut tinh tao. Nhung toi ko the nhu khanh ly, toi ko the tha thu, ko the bo wa cai y nghi rang a da chon co ay chu ko fai toi, toi co wa ich ki chang? ko biet nua, chi biet long minh tan ra khi ngoi mot minh nham nhap ly cafe o cai quan ma anh va toi da tung ngoi. Trong long trong rong!

    Ho ten: tran thái hưng
    Email: tran_thai_hung_1985
    Tieu de: hãy sống cho hiện tại và nghỉ tới tương lai.
    Noi dung: nội dung câu chuyện rất hay, nhưng liệu có thứ tình yêu mà làm cho người ta có thể không quên được ko, người ta nói thời gian có thể làm người ta quen đi tất cả, dù là khó quên đến thế nào. 8 năm rồi, chứ đâu phải ít đâu. Liệu có ai đủ dũng khí để cho đợi 8 năm để có câu giải thích từ người ấy ko. cuộc sống đẹp sống, hảy cho qua quá khứ mà sống hết mình cho hiện tại và hướng tới tương lai.
     

    Ho ten: bêcon
    Dia chi: tphcm
    Noi dung: Minh thuc su bi cuon hút bởi bài viết này....có gì đó giống giống chuyện của mình...Mình yêu anh ấy và biết anh áy ko thể có con nhưng mình cũng chấp nhận...Dù anh áy có thế nào thì mình cũng yêu anh áy...Nhưng mình sợ..mình sợ 1 ngày nào đó anh áy cũng như Hoàng bỏ mình mà đi...Cầu trời cho mọi chuyện tốt đẹp sẽ đến với mình và anh ấy...Mong là chúng mình sẽ duoc o bên nhau mãi mãi....MOng là anh ấy hiểu dươc mình...và chúng mình sẽ cố gắng vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống...

    Ho ten: hien
    Email: hien.support@gmail.com
    Noi dung: Thật sự là một câu chuyện rất hay. Tuy nhiên, Hoàng là người như thế nào mà lại lựa chọn cách ra đi, để thay vì làm khổ người mình yêu là làm khổ người con gái khác - người yêu mình.

    Ho ten: Phương Thảo
    Dia chi: QB
    Email: thaophuongwinds@yahoo.com
    Noi dung: em chào chị! chị biết không em là 1 cô bé 9x nhưng em không thích lập blog.có lẽ đó là 1 phần trong cái tính cách khác thường của em so với người khác.em chỉ thỉnh thoảng tìm đọc blog của mọi người như là một cách để không bị lãng quên trong thế giới trẻ.Ban đầu đọc bài của chị em đã thấy ấn tượng vì nhan đề.vì em thích nghe nhạc Trịnh và nhất là nghe Khánh Ly hát bài của TCS.Em ko thích các bài viết về tình yêu vì đối với em tình yêu là thứ gì đó mù quáng,vô định.nhưng ko hiểu sao đọc bài viết của chị em chỉ có đọc 1 cảm xúc duy nhất đó là vị cà phê.Đọc xong em thèm muốn được thưởng thức vị cà phê ấy ...

    Ho ten: Đinh Hạnh
    Dia chi: 313 - Nam Định
    Email: sunflower_dinhhanh@yahoo.com
    Tieu de: Cảm ơn tác giả!
    Noi dung: Câu truyện rất thú vị!

    Ho ten: em nhớ anh
    Noi dung: cảm giác chờ đợi vào 1 tình yêu lúc nào cũng cảm thấy bứt rức trong lòng, nửa muốn tìm cho mình hạn phúc mới, nửa kia trong lòng lại đang chờ đợi. cảm ơn bạn về bài viết này.

    Ho ten: Hien pro
    Noi dung: Giản dị, khó quên. Bạn rất thông minh. Đã có đoạn mình sắp rơi lệ... được lắm.

    Ho ten: thanh nhàn
    Dia chi: hà nam
    Email: phuonghoanglua18188 Noi dung: tui rất thích con người tính cách và cách sông của bạn.tui cũng đã từng trải qua những giai đoạn đó như bạn.nhưng tui không được giống như kết chuyện của bạn.vì cuối cùng bạn còn tìm thấy ngay được hạnh phúc nhưng tui thì cho tới bây giờ vẫn chưa tìm được hạnh phúc riêng đó.mặc dù tui cũng đã thấy hạnh phúc hơn khi người yêuc cũ của mình được hạnh phúc.hãy cố giữ lấy hạnh phúc đó nhé bạn.

    Ho ten: mưa
    Dia chi: Hoà Bình
    Email: echcon_khql50@yahoo.com
    Tieu de: đến bao giờ?
    Noi dung: "Cái gì người ta muốn nói sẽ tự nói, bằng không thì hãy quên đi, thắc mắc chỉ làm hao tâm, tổn sức và gây mệt mỏi cho chính mình". Đó vẫn là câu nói tôi thường nghĩ tới khi cảm thấy mình bất lực với vấn đề của mình, nhưng nhìn lại thì trước sau gì vẫn phải hỏi! Mình đồng ý với Hiền: Nếu Hoàng yêu Ly như vậy sao lại không để cô ấy cùng chia sẻ với mình. Nếu Hoàng yêu Tú cũng nhiều không kém sao lại để cô ấy cùng chịu "nỗi khổ của người phụ nữ". Chẳng lẽ Ly không đủ dũng cảm để yêu hoàn nhiều như Tú?

    Ho ten: TrẻThơThiếuTìnhThương12A5
    Dia chi: Tây Sơn-Bình Định
    Email: cattrang852005@yahoo.com
    Tieu de: Nhớ Anh
    Noi dung: Đọc xong bài viết của bạn mình cũng cảm thấy nhẹ người đi nhiều, vì tình yêu của mình cũng giống bạn nhưng tụi mình đã chia tay 4 năm rồi và chưa một lần mình ngồi nói chuyện thẳng thắn như bạn, bạn đúng là một người thật là một người dũng cảm! Mình cảm ơn về bài viết của bạn nhe!!!

     

    Ho ten: Pham Nguyen3112
    Noi dung: 30 nam - no 1 loi giai thich - Mon moi tim kiem trong hy vong - that vong - roi lai hy vong ...., tung ay nam . Kho so biet bao nhieu ? Cuoi cung : minh gap lai Anh . Cung 1 luc , vui - buon - cuoi va nuoc mat , xam chiem lay minh , ngot ngat va nghen tho : khoc . Roi cung qua giay phut ay - sau 30 nam - Bay gio : qua khu la qua khu , ko the nao thay doi . Cho nen : minh van la minh va Anh van la Anh . Anh ko he quen , du 1 chut xiu cua ky uc . Bay nhieu , du roi . Thiet tha va nong am . Ban ah ! Ky niem luon dep va tuong lai dang cho minh buoc toi , phai ko ban ? Cam on nhung xuc cam ban da mang lai cho minh : sau lang va ....muon khoc .

    Cảm nhận và những điều muốn sẻ chia mời bạn gửi bài viết, đường link blog về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn

,
Gửi cho bạn bè In tin này
Ý kiến của bạn
Ý kiến bạn đọc
,
,
,
,