,
221
7322
Kết nối bạn đọc
ketnoi
/blogviet/ketnoi/
1215388
Chồng ơi, em không còn nghĩ tới anh nữa rồi!
0
Article
7021
Blog Việt
blogviet
/blogviet/
,

Chồng ơi, em không còn nghĩ tới anh nữa rồi!

Cập nhật lúc 09:44, Thứ Ba, 07/07/2009 (GMT+7)
,

Blog Việt

 

Kết Nối Blog - Không biết từ bao giờ, eṃ không còn nghĩ tới chồng nữa. Chẳng còn nghĩ tới chồng trong lúc ở nhà, trong 8 tiếng ở cơ quan, trong các bữa cơm luôn chỉ có 2 mẹ con, trong những lúc bận rộn dọn dẹp nhà cửa sau khi con đã ngủ say, và ngay trong phòng ngủ của vợ chồng mình: em cũng không nhớ tới chồng nữa!

 

Bắt đầu từ bao giờ thế, chồng ơi ?

 

Có phải từ khi chồng bắt đầu công việc mà chồng luôn phải xách vali đi xa nhà. Ngày mới xa mẹ con em, chồng nói rằng chồng rất nhớ vợ, nhớ con, nhớ khi ăn cơm, nhớ khi bắt đầu giấc ngủ...

 

Có phải từ khi chồng quen dần với cuộc sống xa vợ, xa con? Có phải từ khi chồng thấy không khí nơi vùng biển hơn hẳn cái oi bức mùa hạ, cái lạnh giá mùa đông? Có phải từ khi chồng thấy cuộc sống "độc thân" thừa thời gian rỗi, thiếu thời gian bận rộn hơn hẳn sự hối hả lo toan thường nhật nơi quê nhà?

 

Có phải từ khi chồng thấy việc nghe nhạc, chơi bài, uống bia, tán gẫu đã khoả lấp đi sự trống vắng? Tất cả thời gian dành cho những công việc đó lấy mất đi thời gian chồng có thể dùng gọi điện thăm hỏi vợ, bảo ban con?

 

...Em không còn nhớ tới chồng nữa, có phải từ khi chồng chọn công việc luôn phải xách vali xa nhà?... - Ảnh minh họa

 

Có phải từ khi chồng thấy những tà áo thiếu nữ sau giờ công sở làm nhạt nhoà gương mặt em buồn vời vợi nhìn năm tháng thiếu vắng trôi qua và tuổi xuân ở đâu đó sau lưng mình?

 

Tháng năm dài dặc cứ trôi qua. Đông này qua, đông kia tới. Em phơi chăn bông - em cất vào trong tủ. Em lấy quần áo mùa hè ra cho con để rồi khi gió heo may về em lại mang chúng cất đi. Chồng vẫn vậy, chưa về chuyến này đã nghĩ tới chuyến đi tiếp theo. Khi chồng không hẹn ngày về, em thấy lòng mình nặng trĩu.

 

Phải rồi! 

 

Có phải từ khi em không thấy buồn về chồng nữa?

 

Không còn nỗi nhớ nhung.

 

Không đau khổ.

 

Và cả không nước mắt những đêm nằm ôm con sốt hầm hập.

 

Người ta nói thế này chồng ạ: "Sự xa cách đối với tình yêu như gió với lửa. Nó thổi tắt một tình yêu nhỏ, và làm cháy bùng lên một tình yêu lớn".

 

Ảnh minh họa: summerbabiixo96
Tình yêu của vợ chồng mình quá nhỏ để gió làm ngọn lửa bùng lên. Những tháng năm hiu hắt và một tương lai không định làm ngọn lửa em lay lắt và lụi tàn. Tình yêu em chưa đủ lớn, gió cuốn đi mất rồi - còn đâu?

 

Chồng ạ! Em không định phản bội chồng hay em chưa phản bội chồng nhỉ? Nói thế nào đây? Khi trái tim em đôi lúc cũng như hàng thông trước gió. Chồng cứ biền biệt mãi. Em giữ mình khó lắm thay?

 

Em sợ một ngày.

 

Ngày chồng trở thành "vô cảm" với em.

 

Ngày em nhìn chồng như nhìn người lạ.

 

Ngày mà chồng về nhà: em không còn ríu rít.

 

Ngày em không cần phải soi gương, trang điểm trước chồng.

 

Hãy về thôi chồng ơi!

 

Gửi từ Phong Linh

 

Bài cùng chủ đề:

 

Tâm sự của một người vợ

 

Thư gửi chồng tương lai

 

Vợ ơi! Hãy tha thứ cho anh

 

Em có thể giận, nhưng đừng bao giờ nghi ngờ anh nhé!

 

Chia sẻ của độc giả 

Ho ten: follow_me
E-mail: follow_me@yahoo.com
Noi dung: Tôi thích câu chuyện này

Ho ten: Lưu Thị hợp
Dia chi: Nghệ An
E-mail: lucky_h309@yahoo.com
Tieu de: chia sẻ
Noi dung:. Tôi chưa có chồng nhưng 1 ngày tôi cũng sợ giống tâm trạng như chị. Chúc chị sẽ vượt qua cơn bão lòng

Dù bạn đang dùng dịch vụ Blog nào, Blog Việt vẫn là người bạn đồng hành cùng cộng đồng Blogger Việt. Hãy chia sẻ những bài viết và đường link blog hay bạn muốn chia sẻ tới chúng tôi như thường lệ bằng cách gửi theo mẫu sau hoặc gửi email về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn

 

Chép link sau vào chương trình đọc Feed (RSS) để cập nhật những bài viết mới nhất của Blog Việt ngay tại Blog của bạn:

/rss/vnn_blogviet.rss

,
Gửi cho bạn bè In tin này
Ý kiến của bạn
Ý kiến bạn đọc
,
,
,
,