,
221
9082
Blog Radio
blogradio
/blogviet/blogradio/
1116648
Blog Radio 48: Người yêu bé nhỏ
1
Article
7021
Blog Việt
blogviet
/blogviet/
,

Blog Radio 48: Người yêu bé nhỏ

Cập nhật lúc 08:16, Thứ Bảy, 11/10/2008 (GMT+7)
,

Blog Radio - Các bạn thân mến chắc hẳn chúng ta vẫn nhớ trong chương trình Blog Radio số 47 chúng ta đã được nghe câu chuyện Hoa sữa thôi rơi, một câu chuyện mang lại cảm nhận khác về mùa thu, về thân phận của những cô con gái nơi vũ trường sôi động. Hôm nay Blog Radio tiếp tục mang tới các bạn một câu chuyện diễn ra trong không gian của mùa thu. Mùa thu đẹp nhưng dường như mùa thu luôn luôn gắn với những kỷ niệm thật buồn, mời các bạn lắng nghe câu chuyện của chúng tôi hôm nay… Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 48: Người yêu bé nhỏ

Hình ảnh: Deviantart.com - Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 48: Người yêu bé nhỏ

Tác giả: Hong Lam - tuyetmuaha_trongtoi

Blog Radio

 “ -  Hưng Hưng, chúng mình cưới nhau đi!

- Sao lại cưới?! Em muốn lấy anh à?! 

- Em làm cô dâu, anh Hưng làm chú rể.

 - Sao em lại muốn lấy anh sớm thế ?

 

- Lúc sáng, em xem ti vi, thấy cô dâu mặc váy cưới đẹp tuyệt trần !...’’

Cùng sinh ra ở Hà Nội, cùng sống chung trong một khu phố, cùng đi về chung một ngõ nhỏ, cùng nô đùa trên một khoảng sân… tôi đã lớn lên cùng với tuổi thơ của em theo năm tháng…

Thủơ nhỏ, mỗi lần em muốn làm Công chúa là tôi lại phải sắm vai Hoàng tử. Em muốn làm vợ thì tôi sẽ làm chồng. Em muốn làm cô dâu, tôi phải chiếm ngay chân chú rể… Mỗi lần như thế, tôi và em lại ôm nhau cười nắc nẻ, nhưng chúng tôi luôn là một đôi hoàn mĩ… Cứ nghĩ, tưởng như chúng tôi đã là của nhau rồi…

Tôi hơn em 4 tuổi, nên tôi cứ cho mình cái quyền đã được thấy em chào đời. Hôm ấy, tôi thấy một ngôi sao băng qua bầu trời. Tôi luôn cho rằng, đó là nàng công chúa của trời mây. Sau này, mặc em có cái tên mĩ miều như công chúa - Minh Thu - tôi vẫn gọi em là Mây…

Cô Mây bé nhỏ của tôi không thích mùa thu Hà Nội. Em nói rằng, em thích mùa thu, cũng như bao người khác thích mùa thu, nhưng em không thích mùa thu Hà Nội - dù Hà Nội đẹp nhất mùa thu. Em thích mùa thu, vì mùa thu trong lành và mát mẻ. Em thích mùa thu, vì mùa thu cho vị cốm thơm nồng. Em thích mùa thu, vì đó là mùa em cất tiếng khóc chào đời… Mùa thu Hà Nội, con phố nào cũng vàng những lá rơi. Con đường nào cũng bắt gặp lá vàng bay trong gió. Tụi con nít tha hồ nô đùa trên chiếu lá bên sân… Mùa thu đẹp một vẻ đẹp không gì diễn tả.

Em giống như mùa thu Hà Nội, mang nét đẹp mặn mà, nhưng đầy thuần khiết, tinh khôi. Nơi em, luôn có những khoảng trời bình yên rất rộng mà mỗi lần ở bên, tôi thấy thanh thản lạ lùng. Nhưng, em không muốn mình là… mùa thu Hà Nội.

Mùa thu, em phải ngồi đợi bà trong bóng chiều rất muộn. Mùa thu, bà về nhà khi em đã ngủ, và sáng ra đi khi em vẫn chưa tình giấc nồng. Mùa thu… bà bận bịu hơn với công việc vệ sinh đường phố mỗi ngày…

Em thích những chiếc lá rơi vàng cả góc phố, nhưng em biết chúng làm bà em vất vả hơn. Em thích cái lành lạnh khi đêm khuya, nhưng bà em lúc ấy vẫn chưa về. Em thích những buổi sáng mát trong bên hiên nhà, nhưng bà em đã phải dậy từ rất sớm. Em thích mùa thu, nhưng với mùa thu Hà Nội….có bao nhiêu đứa trẻ như em?...

Ngôi nhà nhỏ của hai bà cháu nằm khiêm tốn bên cạnh ngôi nhà ba tầng của gia đình tôi. Tôi không biết ba em là ai, nhưng tôi từng được mẹ em bế trên tay khi bà vẫn còn là một thiếu nữ. Tôi cũng không nhớ rõ khuôn mặt của bà, vì sau cái ngày em chào đời, tôi không còn thấy bà nữa. Nhưng sau này, mỗi lần em hỏi, tôi vẫn thường kể cho em như thể tôi đã biết rất rõ về bà . Tôi đã xây lên trong trái tim em một người mẹ tuyệt vời như bà tiên trong cổ tích. Tôi thể rằng, tôi không có lấy nửa lời gian dối, vì tôi cũng luôn nghĩ về bà như vậy. Nêu không, làm sao có thể có được một cô công chúa nhỏ, đẹp như mùa thu Hà Nội thế này…

Bà em làm công việc giống như chị lao công trong bài ‘’Chị Lao Công’’ mà tôi đã từng được học khi còn nhỏ. Ngày đó, tôi chỉ biết bà em là một người quét rác. Trong tâm hồn của một một thằng bé 9 tuổi như tôi lúc ấy, đó là một nghề chẳng mấy vinh quang. Bạ mẹ tôi đều làm bác sĩ trong một bệnh viện lớn, được cả khu phố kiêng nể và kính trọng. Mà xét đến cùng, trong cái khu phố này, nhà ai không giáo viên thì bác sĩ, không bác sĩ thì doanh nhân… chỉ có bà em là làm nghề quét rác. Ấy thế mà, chẳng ai thiếu sự tôn trọng với bà. Ba mẹ tôi yêu quý bé Mây như con gái, các bác hàng xóm xung quanh thì lúc nào cũng muốn bồng Mây trên tay. Nhưng lúc như thế, tôi luôn gặp ở bà một nụ cười ấm áp. Tôi đã rất yêu nụ cười ấy …

Hình ảnh: Deviantart.com - Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 48: Người yêu bé nhỏ

Ngày ấy, tôi không biết, sao bà lại có được sự yêu quý và kính trong của mọi người đến thế. Tôi thấy nhà bà nghèo, công việc bà làm chẳng phải cao sang, con gái bà không chồng mà chửa… Bao nhiêu cái như thế, thì điều gì khiến bà luôn ấm ấp trong tim mọi người? Có phải chăng, nơi bà, luôn có một cái gì còn hơn cả tình yêu ?

Em được thừa hưởng từ bà tất cả những điều tuyệt vời ấy. Em có đôi mắt sóng sánh hồ thu trong vắt, có nụ cười đẹp như bông hoa hàm tiếu bé nhỏ… Tâm hồn em trong lành như ban mai buổi sáng. Bên trong cái cơ thể bé nhỏ ấy là một trái tim đầy nghị lực, đầy yêu thương và xúc cảm…

Từ nhỏ, tôi đã luôn phục em vì em uống thuốc rất giỏi. Mỗi lần sang chơi, sau bữa ăn, tôi lại thấy em ngồi bên cả một đống thuốc to đùng, mà bữa cơm, nhiều khi chỉ rau muống với cà. Tôi không biết em mắc bệnh gì, mà kỳ lạ hơn, chính em cũng không biết. Mỗi lần tôi hỏi, em chỉ cười đùa ‘’Em uống thuốc không phải em là một con bệnh, mà bởi vì bệnh là bạn của em’’. Tôi cứ nghĩ em đần độn nên mới nói bênh là bạn của mình. Nhưng, sau này tôi mới hiểu, em luôn rất sợ uống thuốc. Có những lần cả trong những giấc mơ, em cũng ú ớ khóc thét lên rằng, em không muốn uống thuốc. Tôi thấy mình thương em nhiều quá…

Tôi không biết em mắc bệnh gì, và thứ thuốc ấy hiệu quả đến bao nhiêu. Nhưng càng ngày, tôi càng thấy em ốm yếu, ra vào viện nhiều hơn. Tôi cảm tưởng như mọi người đều biết bệnh của em, kể cả ba mẹ tôi, nhưng không ai nói. Tôi có lo lắng, có hỏi han về căn bệnh ấy, nhưng cũng chỉ nhận được những câu trả lời rất chung chung. Rồi ngày em ra viện, thấy em vui vẻ trở lại, tôi cũng quên khuấy mất.

Thời gian cứ thế trôi, nhưng lặng lẽ và u ám hơn nhiều… Dường như em đã không còn có thể chạy nhảy cùng tôi, không còn có thể chơi trò ‘’đua xe’’ - mà mỗi chiếc xe đều là xe cút kít. Em yếu ớt, xanh xao, vàng vọt như một chiếc lá cố bám lại trên cành cây xơ xác. Tôi đã quen cả với mỗi hành lang nơi bệnh viện, vì thời gian em ở đó nhiều hơn ở nhà.

Cứ tan học, tôi không về nhà mà đến thẳng bệnh viện với em. Em háo hức nghe tôi kể chuyện trường lớp rồi khẽ nói ‘’ Sau này, em cũng đi học như anh Hưng’’. Tôi luôn nắm tay em, an ủi. Tôi cũng tin rằng, em sẽ khỏi bênh, sớm ra viện. Em cũng đã đến tuổi đi học rồi. ‘’Sáu tuổi rồi, đi học lớp một được rồi còn gì nữa’’ - tôi chọc lại em, cái miệng nhỏ xinh cười bẽn lẽn…

Năm đó em sáu tuổi, sáu tuổi mà em vẫn chưa đi học mẫu giáo. Em luôn phải nằm viện nên không thể đi học. Tôi thấy được trong ánh mắt em niềm khao khát đến trường nhiều lắm. Nên, cứ sau giờ tan học, tôi lại đến kể em nghe nhưng vui, buồn, lo, sợ của tuổi học trò. Những lúc như thế, tôi thấy mắt em cứ long lên hạnh phúc…

Rồi em cũng được về nhà. Tôi vui lắm. Năm nay, tôi đã lên lớp bốn. Thế là tôi đã bước vào thời trung học. Rồi đây bé Mây sẽ vào mẫu giáo. Em sẽ đi học, tôi sẽ dạy em học, để em không là bé ngốc nữa.

Nhưng tất cả chỉ là ảo tưởng. Em mỗi ngày cứ yếu đi nhiều hơn. Mặt em đã sạm lại, nhiều lúc tím cả đi. Tôi thấy người em có những nốt nổi lên, em đau đớn. Kỳ lạ hơn, những lúc này ba mẹ tôi lại trở nên lo lắng khi tôi đến gần Mấy. Dù không nói ra, nhưng tôi thấy được điều đó trên nét mặt của ba mẹ. Rồi bà Mây cũng không muốn tôi đến gần em. Chỉ có Mây là tôi biết, em mong tôi lắm…

Ngày khai giảng, tôi đến trường trong bộ quần áo mới tinh tươm. Nhận thầy, nhận bạn, niềm vui hân hoan trong năm học mới cũng khiến tôi vơi bớt phần nào nỗi thương nhớ về Mây. Gần tháng nay, tôi đã không được gặp em, không biết em đã đỡ hơn chưa, em có đau đớn nhiều không… Tôi thương em quá…

Hình ảnh: Deviantart.com - Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 48: Người yêu bé nhỏ

Khi ngồi trong lớp mới, tôi thấy người mình cứ nóng ran như bị sốt. Rồi tôi thấy em đừng bên song của lớp, cười khẽ gọi tên tôi ‘’Hưng, Hưng!’’. Tôi biết mình đang bị hoa mắt, tôi nhớ là em đang ở nhà, tôi nghĩ tôi bị ốm rồi. Trong lúc đó, tôi thấy thầy giáo gọi tên tôi. Tôi vẫn cứ u mê như lạc trong cảm giác. Tôi không thưa nổi và cũng không rõ có đúng thầy gọi tôi không. Tôi cứ thấy em đang đứng bên song của sổ, em đang gọi ‘’ Hưng, Hưng!’’. Chỉ đến khi ba tôi vào tận nơi, kéo tay tôi ra khỏi lớp tôi mới như bừng tỉnh. Tự nhiên, tôi thấy lòng lo sợ quá, nước mắt cứ rơi thôi - dù lúc đó tôi chưa biết chuyện gì.

Mây bé nhỏ của tôi nằm bất động trên giường. Mi mắt nhắm hờ, em đang ngủ, nhưng tôi tưởng như em biết tôi đang ở bên. Mới có một tháng thôi tôi không thây em, mới chỉ có một tháng thôi mà em của tôi như một cái xác khô không hồn. Tôi cứ nắm tay em thôi, không dám gọi, sợ làm em tình giấc. Tôi cứ nắm tay em thôi, tôi không khóc.

Tất cả mọi người đều khóc…. Hôm nay là sinh nhật em tròn 6 tuổi. Lẽ ra hôm nay, em được đến trường. Lẽ ra hôm nay, em đã cùng tôi đi khai giảng, nhận thầy, nhận lớp. Hàng ngày, tôi sẽ cùng em đi học. Tôi sẽ dạy em cách làm toán , làm văn. Tôi sẽ chỉ cho em những con đường mới, những góc phố mới. Em sẽ đi trong mùa thu Hà Nội…

Sau cái chết của Mây, tôi đã giận ba mẹ tôi thật nhiều. Tôi đã không có cơ hội được thấy em cười, không có cơ hội nghe em nói, không có cơ hội được chúc em Bình Yên - cho dù đó là lần sau cuối… Tôi đã khóc khi em năm yên dưới nầm mồ đất. Tôi chỉ khóc khi đã không còn được nắm bàn tay em nữa….Vì sao lại thế ?!!!

Sau này, ba mẹ tôi mới nói cho tôi biết em mắc bệnh gì. Em mang trong mình căn bệnh thế kỷ AIDS. Mẹ em do một phút bộng bột đã trao thân, gửi phận nhầm người. Ai ở khu phố cũng biết chuyện, nhưng không ai vì thế mà xa lánh bé Mây. Mà vì em mắc bênh, nên mọi người càng yêu thương em hơn. Ba mẹ không nói với tôi, cũng vì muốn tôi có một cái nhìn không phiến diện khi chơi với em. Mọi người muốn, Mây có một tuổi thơ hoàn mĩ…

Tôi vẫn thường được nghe người ta nói về AIDS, tôi tưởng như nó là một cái gì ở xa tôi lắm. Vậy mà, nó đã ở rất gần tôi, ngay trong người phụ nữ bé nhỏ mà tôi tha thiết yêu thương bằng cả trái tim mình. Công chúa nhỏ bé của tôi, em đã đau đớn lắm phải không?! Nhưng giờ em đã không còn đau đớn nữa, giờ em đã thực sự được Bình Yên.

Trước khi rới xa nơi này, mọi người có nói cho em biết căn bệnh của mình. Nhưng, liệu tâm hồn non nớt ây, có biết AIDS là gì không?

Hình ảnh: Deviantart.com - Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 48: Người yêu bé nhỏ

Có ai đó đã từng nói, con người ta khi sinh đã mang trong mình một cái tội, tội làm người. Và đời người ai cũng phải chết. Chết là hết, là sự chấm hết cho một cuộc đời đã ra đi. Nhưng, có những cái chết, vẫn là dấu ba chấm cho những cuộc đời còn lại… Những đứa trẻ như Mây, sinh ra và tồn tại cho đến bấy giờ, liệu em đã kịp mang trong mình một cái tội hay chưa ?!

Tôi ngồi trầm lặng trong buổi chiều thu. Em đã nhắn lại với tôi rằng, tôi đừng buồn khóc nhé, hãy nhớ đến em, hãy lưu giữ nhưng hình ảnh đẹp nhất về em trong trái tim tôi. Nàng công chúa của trời mây, tôi làm sao quên em cho được….

Ai nói rằng con người sợ những gì không giống họ? Ai cho rằng, cuộc đời độc ác không có chỗ cho niềm tin và tình thương nhân loại? Đâu chỉ có những con người đồng cảnh mới cảm thông được cho nhau?! Dù cuộc sống có bi thảm đến đâu, thì cái cội nguồn nhân bản lưu giữ trong tâm hồn con người vẫn là bất diệt, rằng con người không có khao khát chính đáng nào hơn là được yêu thương và trao gửi yêu thương…

Hai mươi mùa thu nữa đã trôi qua. Mùa thu này, tôi đã làm chú rể.

Hình ảnh: Deviantart.com - Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 48: Người yêu bé nhỏ

“ Hưng Hưng, chúng mình cưới nhau đi !...’’
 
Tôi vẫn nhớ lời em nói năm nao….

Tôi đã làm chú rể, nhưng cô dâu mặc chiếc áo cưới đẹp tuyệt trần không phải là em. Em không mặc chiếc áo cưới hôm nay, nhưng từ rất nhiều năm về trước, mùa thu nào tôi cũng tặng em một chiếc váy cưới đẹp tuyệt trần được dệt bằng máu của trái tim tôi.

Vợ tôi, khi nghe tôi kể câu chuyện này đã khóc kinh thiên động địa. Cô ấy mong rằng, sẽ được cùng tôi gìn giữ những hình ảnh của em.

Trong trái tim tôi, có một người em bé nhỏ tên gọi là ‘’Vĩnh viễn’’. Em đứng đó, giữa trời thu trong vắt, toàn thân toát ra một thứ ánh sáng nhẹ nhõm, vô hình.

Nàng công chúa của trời mây, em hãy Bình Yên nhé!

  • Blog Radio thực hiện theo truyện ngắn của Lâm Hồng - tuyetmuaha_trongtoi

Mời bạn click vào đây để nghe và tải file audio Blog Radio 48: Người yêu bé nhỏ

  • Cảm nhận về bài viết mời bạn gửi theo mẫu sau hoặc gửi bài viết, đường link blog muốn chia sẻ về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn

Ho ten: huyentram
Dia chi: TP Vinh
Email: huyen_tram81@yahoo.com
Tieu de: Mua thu bé nhỏ
Noi dung: Một câu chuyện thật hay và xúc động! Giản dị mà sâu lắng như mùa thu. Tôi cũng yêu mùa thu HN, yêu những phút nao lòng khi ngắm lá vàng rơi. "Người yêu bé nhỏ" là một chiếc lẽ khẽ rơi, nhưng để lại một nỗi niềm nuối tiếc, trìu mến, xót xa và thương cảm.

Ho ten: Đặng Hoa
Email: Mattroixanh29@yahoo.com
Noi dung: Câu chuyện của bạn buồn quá. Tôi đọc ko cầm nổi nước mắt. Những người ở khu phố ấy thật tuyệt vời. Và tuyệt vời hơn nữa Hưng đã làm cho tuổ thơ của bé Mây thêm đẹp. Tôi nghĩ rằng ở nơi chín suối Mây vẫn luôn nhớ về Hưng....

Ho ten: thanhhai
Dia chi: TQ
Email: phamthanhhai61@yahoo.com
Tieu de: dong cam
Noi dung: khi doc bai viet cua anh e thay rat xuc dong no nhu chinh nhung vien canh ma sap toi vay anh ho cua e da vo tinh lay 1 nguoi con gai cung mang trong minh can benh the ky gio chi ay da mat duoc gan 2 nam nhung cai chet cua chi da keo theo anh cua em va cau con trai vua tron 2 tuoi cung bi mac benh do la noi dau don doi voi gia dinh em hang ngay nhin canh 2 bo con nha anh em ma e k cam noi nuoc mat cuoc song cua ho chi con tinh duoc bang ngay nua thoi em biet roi ho cung se roi xa gia dinh nhung sao van thay dau buon the? tai sao trong tinh yeu lai k chung thuy de gio an han cung k kip nua? em con rat tre nhung cu nghi den vien canh cua anh trai e ma thay so em hy vong rang moi nguoi se duoc song 1 cuoc song hanh phuc khong co dau thuong,benh tat

Dia chi: tphcm
Noi dung: Một tình yêu mãi mãi

Ho ten: Phạm Văn Dũng
Dia chi: 40A Yên Phụ
Email: dungpv@teckey.com
Tieu de: Gửi tất cả các bạn!
Noi dung: Chào các bạn tôi là một fan của Blogradio. Tôi nghe Blogradio số 26, nghe bản nhạc đệm rất hay. nhưng tôi không biết tên bản nhạc đêm đó tên là gì, nếu ai biết xin chỉ cho mình nhe. Cảm ơn các bạn!

Blog Radio trả lời bạn Phạm Văn Dũng và các bạn cùng quan tâm, bản nhạc được Blog Radio sử dụng trong số 26 có tên là Dying. Bạn có thê tìm nghe ca khúc này trên trang web http://nhacvietplus.com.vn

Ho ten: Ngoc
Email: hoangngoc261@gmail.com
Noi dung: Bài viết thật xúc động, đầy cảm xúc.

Ho ten: Thuý
Dia chi: Hải Phòng
Email: daothuyhp87@gmail.com
Tieu de: Chia sẻ
Noi dung: Tuần nào tôi cũng nghe blog, sao trong từng câu chuyện, tôi cứ thấy thấp thioáng hình bóng của tôi. Tôi cô đơn, tôi mong có ngưòi sẻ chia, tôi cứ tưởng như tôi có số phận nhỏ bé miỏng manh như em bé đío. Tôi đang cố gắg, nhưng hôk biết tôi sẽ thế nào vào ngày mai? Đến lúc tôi ra đi tôi có tìm thấy 1 nửa của mình hay hôk? Tôi là người bình thường nhưng sao cuộc đời của tôi lại hay đc nghe kể về những số phận mắc bệnh thế kỉ....

Ho ten: lu
Dia chi: tphcm
Noi dung: Bài viết buồn quá nhưng tình yêu đẹp và có lẽ là mãi mãi .

Ho ten: hoai son
Dia chi: hai phong
Email: hoaison1980@yahoo.com
Tieu de: loi cam thong
Noi dung: Cam on tac gia bai viet. Sau khi minh doc bai viet minh cam thay xuc dong vo cung, co nhung minh cung roi nuoc mat truoc tinh canh. Thoi ban a! Cuoc song ko bao gio duoc hoan hao ca, Cuoc song chi mong co nhung dieu cu ky tot dep cho nhung con nguoi co hoan canh bai hanh nhung day nghi luc. Chung ta hay cu song va hay song het minh cho cuoc song nay

Ho ten: Nắng trong veo
Email: nangtrongveo_1988@yahoo.com
Noi dung: : Chết là hết, là sự chấm hết cho một cuộc đời đã ra đi. Nhưng, có những cái chết, vẫn là dấu ba chấm cho những cuộc đời còn lại…
 

mail: huyen5785@rocketmail.com
Noi dung: xuc dong va thở dài.không phải con người sinh ra đã mang một cái tội là tội làm người.con người sinh ra đã mang một niềm hạnh phúc,đó là yêu thương và được yêu thương cho đến khi không còn tồn tại nữa

Ho ten: Bảo Duyên
Dia chi: xucakaxu@gmail.com
Tieu de: ^^!
Noi dung: câu chuyện cảm động quá. Đôi khi có những thứ tưởng chừng như bé nhỏ nhưng lại chẳng bé nhỏ tí nào.... Tình yêu, nếu có thể sẽ là thứ vĩnh cửu nhất

Dia chi: Hà Nội
Email: salsanme@yahoo.com.vn
Noi dung: Một câu chuyện thật cảm động. Mình muốn rơi lệ khi đọc xong câu chuyện của bạn. Thật xót xa vì trên đời này còn nhiều em nhỏ như Mây yêu quý của bạn lắm. Và càng xót xa hơn vì các em phải mang gánh nặng tội lỗi do chính chúng ta mang lại.Mây Yêu quý của tôi, ở trên đó mong em hãy bình yên nhé!

Ho ten: TH
Email: thuhang_2614@yahoo.com
Noi dung: Bạn có nghĩ rằng "nàng công chúa của trời mây" đang rất vui vì bạn vẫn nhớ đến cố ấy với những kỷ niệm thật đẹp? Câu truyện của bạn hay lắm.

Ho ten: Đinh Thuỳ Anh
Email: thobongpro9x
Tieu de: Buồn...khóc
Noi dung: Vui vì có những thứ mà nhiều người có và cũng hok ít những người ước mà hok có được ! Sẽ cố gắng sống cho cả những người hok có cơ hội được sống ! Hì

Ho ten: Điểm Nghiêm
Dia chi: ha nam
Email: longlanhvisaolac@yahoo.com
Tieu de: missing my Angel in heaven!
Noi dung: cau chuyen gieo vao long nguoi niem xot thưong vo han,nhung rung dong trong long that kho dien ta thanh loi,mua thu HA NOI that dep nhung cung man mac buon,buon boi nhung so phan,nhung cuoc đoi nhu nguoi yeu be nho trong cau chuyen ,nhung rat đep rat trong treo va cung rat đoi binh yen boi tinh yeu, tinh thuong cua tac gia,cua nguoi yeu be nho,cua toi va cu ca nguoi đoc hom nay!

Ho ten: lyly
Dia chi:
Email: lyly_love_ly_91@yahoo.com
Noi dung: Tôi nghĩ sau khi nhge những lời này, Mây sẽ hạnh phúc vô cùng. Cảm ơn bạn!!!!!111

Ho ten: hongnguyen
Dia chi: Dn
Email: thiensutrang147@yahoo.com
Noi dung: Duong nhu moi nguoi dieu co’’ mua thu ha noi’’ cho rieng minh. Cam on vi da share cung minh cau chuyen nay.

Ho ten: muabongmay
Noi dung: cam dong qua!doc xong cau chuyen minhda lang di.la nguoi dung nghia ai cung xung dang dc nhan tinh yeu.

Ho ten: MinhQuan
Dia chi: Cần Thơ
Tieu de: forever
Noi dung: Cảm ơn tác giả bài viết, cảm ơn cuộc đời dù trong gian khổ chật vật vẫn có chốn thiên đường ngay trần gian nếu ta biết tạo ra thiên đường ,ta sẽ có thiên đường và có những nơi chốn tuyệt vời...

Email: meocon_dangyeu_nclc@yahoo.com
Noi dung: cảm thấy thật nhiều điều nhưng k biết phải diễn tả thế nào nữa

Ho ten: N_H_T_D_C_S
Dia chi: DT_HN
Noi dung: "Người yêu bé nhỏ" một câu chuyện hay và cảm động, giản dị mà đầy sâu lắng. Cảm blog radio, cảm ơn tác giả

Dia chi: nghe an
Email: bongtuyet_tht
Noi dung: doc cau chuyen nay ma toi ko sao cam dc nuoc mat toi chua bao gio xuc dong nhu the. cam on anh vi anh da dem lai mot cau chuyen rat hay va dau no cung rat buon . cam on anh vi nhung gi anh da lam cho co be . va cau mong cho co be toi ngiep kia hanh phuc tren thien duong

Ho ten: Spring
Dia chi: HCM
Noi dung: Ở nhà một mình mà nghe bài viết thấy càng buồn hơn, tình yêu vĩnh hằng....rất đẹp

Ho ten: yeunguoi
Email: phanminh_4get@yahoo.com
Noi dung: Thỉnh thoảng mình vẫn vào VietNamNet để đọc những truyện ngắn, những cảm nhận... Cũng có nhiều những mẩu chuyện thật cảm động, nhưng chẳng hiểu sao khi đọc câu chuyện của bạn, mình đã rơi nước mắt...

Ho ten: chery
Dia chi: ĐH kinh tế tp hcm
Email: chery_15988@yahoo.com
Tieu de: một ngày để...nhớ...
Noi dung: đã bao lần open blog của Ai đó...chỉ đế đọc những câu chuyện trên blog Việt...zà đây là câu chuyện khiến ngón mình pải type...Câu chuyện bùn...làm mình nhớ đến ng bạn hùi còn nhỏ của mình...zà cảm giác của người bạn mình lúc tâm sự zới mình về...sự ra đi của tình iu...Người ấy đã ra đi vĩnh viễn zà quá đột ngột...để lại cho đời 2 chữ :hoài niệm.Đúng là trong sâu thẳm kí ức...hình ảnh đó vẫn hiện hữu...vĩnh viễn..Cảm ơn zì 1 bài viết..hok...pải cảm ơn vì đời còn tình yêu...!

Ho ten: Ted
Email: phuongchips@yahoo.com
Noi dung: Cau chuyen that cam dong... "Có ai đó đã từng nói, con người ta khi sinh đã mang trong mình một cái tội, tội làm người. Và đời người ai cũng phải chết. Chết là hết, là sự chấm hết cho một cuộc đời đã ra đi. Nhưng, có những cái chết, vẫn là dấu ba chấm cho những cuộc đời còn lại…" thik n~ dau’ 3 cham’...

Ho ten: chjck3n_flu
Dia chi: WRU
Email: caovananh_49m2@yahoo.com
Noi dung: Khổ thân bé Mây quá, đọc xong chuyện này tôi đã khóc, 1 điều hiếm khi xảy ra với 1 thằng con trai lạc quan như tôi

Noi dung: doc bai vit xong toi moi chot nghi den co mot cau noi rang moi nguoi khi cat tieng khoc chao doi deu mang trong minh mot so fan cua cuoc song nhung de chap nhan dju do moi nguoi can co thoi gian nhung trong cau chuyen nay co le la noi bat hanh den qua lon voimot embe no cuop di nu cuoi trong treo cua mot thien than cuoc song la zay no hok hoan hao cung chang hanh phuc don gianho nghi cuoc song xung quanh ho nhu the nao thoi cole mua thu luon gan voi nhung ki uc buon hom nay lai co them mot ki uc buon nua sax cuoc song luon la zay hi vong sau nay cuoc song se tot hon vi nguoi mat con co nguoi song ho fai tip tuc xay dung cuoc song ma hi vong cuoc song se chomoi nguoi co hoi de lam lai va xay dung cuoc doi

Ho ten: NKH
Dia chi: Hà Nội
Email: kelangthang.skda@yahoo.com
Tieu de: Xúc động
Noi dung: Tôi cảm thấy vô cùng xúc động khi đọc câu chuyện này của bạn. Dù đã là một người trưởng thành nhưng với một câu chuyện như thế này, tôi đã không cầm được những dòng lệ. Tôi không nghĩ đây là một câu chuyện thật, vì tôi thấy bạn cũng có mấy bài viết ở vietnamnet, và hẳn với cái nick name mĩ miều ’’ tuyetmuaha_trongtoi’’ thì tôi nghĩ rằng bạn phải là một cô gái. Tuy nhiên, câu chuyện của bạn lại truyền vào lòng người đọc một cảm xúc không gì diễn tả, không thật mà rất thật. Tôi tin rằng, bạn cũng là người có một tâm hồn trong lành như bạn mai buổi sáng. Mong cuộc sống của chúng ta luôn là những điều tốt đẹp.

Ho ten: Tin Tin
Dia chi: Hà Nội
Email: mylovestory_sntm@yahoo.com
Tieu de: ’’ Người yêu bé nhỏ’’
Noi dung: Bạn có tin rằng, đã có người yêu bạn qua câu chuyện này không ?! Mình cảm thấy vô cùng xúc động khi đọc câu chuyện này, nó thấm thía nỗi buồn tới tận tâm hôn người đọc đọc, nhưng hơn hết là nó đã gieo vào lòng người sự yêu mến và cảm thông sâu sắc với những con người không cùng cảnh ngộ Mình rất thích những câu này ’’Ai ở khu phố cũng biết chuyện, nhưng không ai vì thế mà xa lánh bé Mây. Mà vì em mắc bênh, nên mọi người càng yêu thương em hơn. Ba mẹ không nói với tôi, cũng vì muốn tôi có một cái nhìn không phiến diện khi chơi với em. Mọi người muốn, Mây có một tuổi thơ hoàn mĩ…’’ và những điều bạn nói và lòng trắc ẩn của con người. Cuộc đời sẽ trở nên tươi đẹp và đáng yêu biết bao khi có những tâm hồn như bạn.

Ho ten: LHVK
Dia chi: Biên Tập Điện Ảnh_ HN
Email: tuyettinhlan_tronghoanghontim@yahoo.com
Tieu de: Hello Lâm Hồng
Noi dung: Không mấy bất ngờ khi đọc được câu chuyện này, càng không mấy bất ngờ khi biết đó là đứa con của bạn, vì mình đã biết từ rất lâu, trong bạn có một tâm hồn rất đẹp. Câu chuyện của Lâm Hồng rất hay, rất tuyệt vời. Nó khiến cho một con bé khô khan và ’’ đểu giả’’_ theo cách gọi của Lâm Hồng_ như mình cũng phải rớt nước mắt. Ừ, ai nói rằng cuộc đời tàn bạo không có chỗ cho niềm tin và tình yêu nhân loại; ai nói rằng chỉ có những con người cùng cảnh ngỏ mới thông cảm được cho nhau ?! Nếu ai còn hoài nghi điều đó, thì mình tưởng như bạn có thể chính là minh chứng để chứng minh. Cố lên, Lâm Hồng nhé. Mình tin tất cả những gì tốt đẹp đang chờ chúng ta phía trước. Một cô bé đáng yêu và nghị lực như bạn sẽ vượt qua được những trắc trở của cuộc đời. Yêu lắm, cô bạn của tôi ạ. Lớp Biên Tập rất tự hào về bạn. ( Cái này gửi vietnamnet_ Bạn mình là Lâm Hồng_ không phải Hồng Lâm. Hìhì)

Cám ơn bạn LHVK, BBT Blog Radio thành thật cáo lỗi với tác giả vì sự cố nhầm tên do tên bạn viết không có dấu!

Ho ten: Đinh Bích Ngọc
Dia chi: 9Đường thành, hn
Email: bichngoc956081@yahoo.com
Noi dung: Câu chuyện hay va làm cho nhiều người xúc động, tôi cũng đã khóc nhưng khi đọc đoạn kết, tôi thấy những câu văn còn lại giống như những câu kết trong truyện’’ Xin lỗi,e chỉ là con đĩ’’.

Ho ten: VIT
Dia chi: ATHENA
Noi dung: Một câu chuyện rất cảm động. Cảm ơn bạn đã chia sẻ

Ho ten: Kiều Anh
Dia chi: HN
Tieu de: Muốn khóc quá.
Noi dung: Ấy ơi, tớ vừa từ viện về, nằm viện gần tháng trời, hôm nay mới được về nha. Ông anh trai mình tấm tắc ’’ Có câu chuyện trên blogviet hay lắm, em nghe không, anh bật cho nghe’’. Mình là con bé chẳng yêu nổi văn chương, nhưng những lúc thế này cũng ầm ừ cho qua chuyện và dù sao cũng là để có cái mà nghe. Nhưng quả thực, mình đã bị cuốn hút ngay từ những dòng đầu, và khi đến những dòng cuối, khi lời chúc ’’ Em hãy bình yên nhé’’ được nói thì mình đã khóc ứơt hết cả gối tự bao giờ. Sao lại có những số phận đáng thương vậy nhỉ ?

Ho ten: Hiệp cóc
Dia chi: Ninh Bình

Tieu de: Ừ, buồn, nhưng hay.
Noi dung: Vì quá tuyệt vời nên kô biết nên nói sao nữa... Mình chỉ biết rằng, cái gì đó đẹp thì thường buồn...

Ho ten: xuannganit
Dia chi: Đàlạt
Email: xuannganit@yahoo.com
Tieu de: thật cảm động
Noi dung: Bố cục thật đơn giản cốt truyện cũng bình thường nhưng khi đọc nó mình thấy nó không bình thường tí nào. Thật lay động lòng người, đọc xong mình có cảm giác như mình đang bị thất tình. Không ngờ có có sức hút tới vậy!

Ho ten: Van Nguyen
Dia chi: HCMC
Tieu de: chưa hợp lý
Noi dung: câu chuyện này rất hay và cảm động, nhưng nó sẽ hợp lý hơn nếu bạn để cho cô bé mắc bệnh khác chứ ko phải AIDS, vì 20 năm trước, AIDS ko nhiều như bây giờ.

Ho ten: nguyen duy ha
Dia chi: ha tinh
Email: duyhaht88@gmail.com
Tieu de: cảm ơn bạn nhiều
Noi dung: Tôi vô cùng cảm động sau khi nghe câu chuyện này,bạn và những người xung quanh bạn thật tuyệt vời.Chúng ta phải làm j để không còn ai phải như Mây-người tình bé nhỏ,hảy đẩy lùi căn bệnh thế kỉ.

Ho ten: Hoamai
Dia chi: Hoa Binh
Email: Viensoihinhtaitim@
Tieu de: Khoc!
Noi dung: toi da khoc, ma ko phai la toi khoc, chi la bong dung toi thay song mui minh cay, va thay ca vi man o moi nua. Tinh yeu, sao lai vinh cuu den nhu vay?

Ho ten: Le Hong Cong
Dia chi: Phu THo
Email: lehongcong@yahoo.com
Tieu de: Lam Hong
Noi dung: Lam Hong viet hay lam. Lam Hong da truong thanh hon nhieu roi, hinh anh cua Lam Hong van luon di cung voi tung dong chu tung loi van. Chuc Lam Hong luon thanh cong hon nua

Ho ten: Viet Hang
Email: cay_va_dat_87@yahoo.com
Tieu de: xuc dong
Noi dung: bài viết hay quá! hẳn là người viết có một trái tim đầy yêu thương.có thể dù là không nhiều,nhưng dường như tình yêu thương đó đang lan tỏa trong lòng mỗi người đọc. tôi đang liên tưởng tới hình ảnh một thiên thần nhỏ bé, thiên thần Mây!em đẹp và lung linh diệu kì, như một thứ ánh sáng của sự trong sáng và tinh khôi! em có được bình yên? tôi tin là có!

Ho ten: mai nguyen
Dia chi: tanhai_lagi_binhthuan
Email: nguoi_giu-linh_hon_anh
Tieu de: khoc
Noi dung: that su cau chuyen cua anh rat cam dong.Khi doc xong cau chuyen ko bit nuoc mat roi luc nao.hay de nhung ki niem do khac mai trong tim nha anh.Khi anh song hanh phuc thi co le "May" se dang dung nhin va no nu cuoi` voi anh do

Ho ten: phuonggianganh
Dia chi: Cầu Giấy - Hà Nội
Email: phuonggianganh@yahoo.com
Tieu de: Thật Sự Rất Bất Ngờ
Noi dung: Định nhận xét về cách trình bày và nội dung bài viết của em nhưng mọi người đã nói quá đầy đủ, rõ ràng rồi! Đây là tác phẩm đầu tiên của em anh kick vào để đọc và thấy thật sự bất ngờ: với tuổi đời như vậy mà đã làm nên được những "công trình" như thế này, phải nói là em của anh giỏi thật đấy, xứng đáng để cho anh khâm phục. Hãy cố gắng nhiều hơn nữa em nhé! Nghề văn của chúng mình bị thiệt thòi ở chỗ là luôn phải tìm tòi ra những cái mới trong những điều lặp lại, nên anh chỉ khuyên em một câu: hãy cố gắng nhìn và cảm nhận các tác phẩm của mình ở vị trí thứ ba (có nghĩa là qua cả sự chủ quan và khách quan). Nếu làm được như vậy thì tin chắc đồng nghiệp của anh sẽ còn tiến xa hơn rất rất nhiều hiện nay. Một lần nữa chúc mừng em!

Ho ten: phạm nguyển thúy vy
Dia chi: HCM
Email: thuyvy8440@yahoo.com
Tieu de: Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy.
Noi dung: Ta lại có thêm một ngày nữa để yêu thương và chờ đợi.Và cũng cảm ơn Lâm Hồng đã cho moi người một tác phẩm thật hay và ý nghĩa. Chúc Tác giả sức khỏe và niềm vui để cho thêm nhiều tác phẩm hay cho người đọc.

 

 

 

 

,
Gửi cho bạn bè In tin này
Ý kiến của bạn
Ý kiến bạn đọc
,
,
,
,