Sẽ có một ngày tôi đặt chân lên cầu Cần Thơ
Blog Việt: Sáng 26/9, bật máy tính lên đọc tin. Đập vào mắt hàng chữ “Sập cầu Cần Thơ, 50 người chết hàng trăm người bị thương”. Bàng hoàng. Không biết nói gì hơn để có thể sẻ chia bớt nỗi tang thương này với đồng bào Cần Thơ… Có những nỗi đau hoá thành câm lặng.
Hình ảnh: Vietnamnet
Mở trang blog, thấy nhiều blogger đã treo blast tưởng niệm những nạn nhân xấu số. Những dòng chữ rưng rưng “Sập cầu Cần Thơ, quanh tôi máu và nước mắt. Hãy tưởng niệm cùng tôi”, “Nước mắt tan vào mưa, thương quá đồng bào của tôi”… Không ai bảo ai, mỗi blogger tự chọn cho mình một cách tưởng niệm riêng: Một ngày không viết blog hoặc Viết blog để vận động bạn bè cùng chung tay góp sức san sẻ bớt phần nào nỗi đau của Cần Thơ, những quick comment kêu gọi người tình nguyện hiến máu… Cả cộng đồng blogger chấn động trước nỗi đau mất mát không của riêng ai này, xin được sẻ chia với gia đình các nạn nhân.
Sau đây, Blog Việt xin giới thiệu với các bạn bài viết của blogger CIENGUYEN - cảm xúc của một sinh viên khoa Cầu Đường, trường ĐH Xây Dựng…
- Sập cầu Cần Thơ & cái nhìn của blogger - kĩ sư cầu đường tương lai
Sẽ có một ngày
tôi đặt bàn chân lên cầu Cần Thơ
”cây cầu thế kỷ”’,
nơi có cả nước mắt và máu
của bao nhiêu công nhân đổ xuống.
Để...
tôi khắc sâu và tâm trí.
Để... sau này xây dựng
tôi biết sợ
máu và nước mắt...
Bàng hoàng! Đó là tâm trạng của bất cứ ai khi nghe tin cầu Cần Thơ - cây cầu dây văng dài nhất Việt
Tại sao, những kĩ sư cầu đường hàng đầu Việt
Danh sách những người tử nạn ngày càng dài. Họ còn rất trẻ. Có những người chỉ đôi mươi, sao họ đã phải từ biệt cuộc sống? Hay có những con người chưa tròn đôi mươi (em Lưu Tấn Mãi- 1988) đã phải tạm biệt tương lai phía trước. Và có cả những người cha, tự hào khi thi công trên cây cầu thế kỉ, nhưng giờ họ đã mãi mãi không trở về với con mình... Hơn 50 người chết, gần 200 người bị thương. Với con số đó, những nhà đầu tư, những đơn vị thi công, những kỹ sư,... nghĩ gì? Những sai lầm đã phải trả cái giá quá đắt!
Hình ảnh: Vietnamnet
Còn với tôi, thật xót xa, xót xa cả cho những kĩ sư cầu đường tương lai chúng tôi. Những đống bê tông đổ nát, những thanh thép ngổn ngang… và rồi tương lai, những kĩ sư xây dựng cầu đường tương lai sẽ đi đến đâu?
Hoàng, cậu bạn khoa cầu đường - ĐH BK Đà Nẵng đã viết rằng: "Chúng tôi đã chọn ngành này với một niềm tin và hi vọng cũng như một ước mơ rằng chính đôi bàn tay mình sẽ tao nên một bộ mặt mới của quê hương, sẽ tạo nên những con đường cho mọi nguời. Nhưng giờ đây tôi công nhận là tôi rất sợ, không biết sau này sẽ ra sao? ... Đêm nay sẽ là một đêm tôi không thể ngủ được, chắc chắn tôi sẽ nghĩ rất nhiều và đôi khi cũng có thể là khóc... Sáng mai dậy tôi sẽ đi học nhưng có lẽ tôi sẽ không còn dám nói mình là một sinh viên xây dựng cầu đường nữa...".
Có lẽ, ngày mai nếu ai hỏi tôi, tôi cũng không dám trả lời mình là sinh viên xây dựng. Nhưng ngày kia, tôi sẽ vẫn nói rằng: "Tôi là sinh viên xây dựng cầu đường" để tôi có động lực, để tôi cố gắng trở thành kĩ sư cầu đường và sau này tôi sẽ đi xây dựng những cây cầu, những con đường cho đất nước.
Một ngày buồn. Một đêm có nhiều suy nghĩ.
Hãy thắp nhứng ngọn nến. Hãy nguyện cầu.
Tác giả bài viết
Cho những người đã khuất.
Blog Việt theo Blog CieNguyen
Về tác giả blog CieNguyen: "Phải tự thân vận động để sống và tiến về phía trước"
Tại sao không bớt chút tiêu hàng ngày dành cho những nạn nhân xấu số? Các bạn Khoa Cầu đường tham gia Gala Rung Chuông vàng 01 (Bạn Hoàng- Khoa Cầu đường ĐH BK Đà Nẵng, anh Phúc- Lớp Cầu đường Anh ĐHGTVN Hà Nội) cùng RCVers, chúng tớ quyết định "bớt chút tiêu hàng ngày dành cho những nạn nhân xấu số". Mọi người hãy cùng "bớt chút tiêu hàng ngày" để tham gia cùng RUNG CHUÔNG VÀNG 1 nha! (Khoa Cầu Đường Anh- ĐH GTVT Hà Nội) Địa chỉ: 42 Vương Thừa Vũ-Thanh Xuân-Hà Nội. ĐT :0988468648 ; YM: heroerab Khoa cầu đường-DH BK Đà Nẵng. ĐT: 0935648807 ; YM: dragon04x3a Miền ĐT: 0989500804 ; YM: nguyentruc24887 Vì đây là hoạt động cứu trợ khẩn cấp nên chúng tôi mong các bạn sẽ nhiệt tình ủng hộ, giúp đỡ các nạn nhân càng sớm càng tốt.
|