Cho thuê nhà, Thượng tá CA cũng...bị vạ
-Thượng tá Nguyễn Văn Hạnh, công tác ở Tổng cục Cảnh sát phòng chống tội phạm- Bộ Công an gửi đơn đề ngày 21/10/2010 tới Báo VietNamNet kêu cứu về việc bị bên thuê nhà dằn mặt, đe dọa, không trả nhà khi thời hạn thuê đã hết:
Căn nhà của tôi có ký hiệu A20 tại khu nhà ở 252 Lương Thế Vinh, huyện Từ Liêm, Hà Nội; Giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà và quyền sử dụng đất số 3762.2004 QĐUB ngày 16/6/2004.
Bên thuê vắng mặt, nhà khóa im ỉm (Ảnh minh họa, nguồn Internet)
Ngày 18/6/2004 tôi cho ông Trần Quang Dũng, CMTND số 011783016 cấp ngày 27/6/2000 thuê để kinh doanh hàng ăn uống. Hết thời hạn thuê (30/5/2008) không thấy bên thuê thông báo để bàn giao trả nhà, tôi chủ động gọi điện nhiều lần nhưng bên thuê không nghe máy. Tới khu nhà thì không thấy bên thuê ở đó, chỉ thấy trong khuôn viên nhà tôi xuất hiện một khung nhà kho được làm bằng thép kiên cố, có cổng sắt khóa lại, nhìn vào bên trong thấy chứa toàn bơm, van công nghiệp cũ, ước hàng chục tấn.
Vì không gặp bên thuê, tôi phải nhờ các đồng chí ở Phòng Cảnh sát quản lý hành chính và trật tự xã hội- Công an Hà Nội, mới biết ông Dũng đang cư trú tại số nhà 2, ngõ 4, đường An Dương Vương, quận Tây Hồ. Trưa ngày 23/7/ 2008, tôi đến địa chỉ này nhưng ông Dũng không có nhà, tôi nói với vợ ông Dũng là bảo ông dọn khối nhà khung thép đi để trả nhà cho tôi, nếu không, tôi sẽ tố cáo vi phạm này với các cơ quan chức năng.
21h45 tối hôm đó, ông Dũng đưa 3 người lạ, mặt mày dữ tợn đến nhà tôi đang ở (phường Liễu Giai, quận Ba đình, chỉ cách khu nhà công vụ TW 36 Vạn Bảo khoảng 100 m), trong trạng thái thở ra hơi rượu nồng nặc. Bên thuê nhà là ông Dũng không nói với tôi một câu nào, mà hất hàm, đánh mắt sang 3 người lạ để họ dằn mặt, đe dọa, uy hiếp tinh thần tôi và thách thức: “Chúng tao sẽ không chuyển khối nhà khung thép đi xem mày có dám làm gì không”.
Không chịu nổi những hành vi côn đồ, ngang ngược đó, tôi đi ra ngoài, giả vờ gọi điện cho Cảnh sát 113. Ba người lạ mặt tiếp tục nói những lời đe dọa tôi 5 phút nữa mới chịu ra khỏi nhà, lúc đó là 22h 43 phut.
Lo bọn chúng hành động ảnh hưởng đến tính mạng của vợ con và gia đình, nên dù viết đơn rồi, mãi ngày 17/1/2009 tôi mới dám đến Trạm Cảnh sát Trung Văn để trình bày, gửi đơn trình báo và tố cáo về việc này. Ngày 11/2/2009 Trạm có mời tôi đến để cung cấp thêm một số giấy tờ liên quan và trao đổi về sự việc (có biên bản ghi lời khai của người bị hại). Hôm đó, đồng chí Quang, Trưởng Công an xã Trung Văn cũng có mặt ở đây, nhà đồng chí Quang ở ngay bên cạnh nhà tôi, nên tôi nghĩ rằng chắc Trạm CA hiểu rõ việc chủ nhân dựng khối nhà khung thép trong khuôn viên nhà tôi với động cơ chiếm đoạt tài sản.
Ngày 8/5/2009 tôi lại tiếp tục gửi đơn đến Công an huyện Từ Liêm, nhưng đến ngày 20/10/2010, nghĩa là gần 2 năm sau khi gửi đơn tố giác, hiện trường và tang vật thể hiện hành vi chiếm đoạt tài sản vẫn hiện hữu trong khuôn viên nhà tôi.
Chừng ấy thời gian, tôi đã trải qua hành trình gian nan của người bị hại đi tố giác tội phạm tới các cơ quan bảo vệ pháp luật, nhưng các cơ quan này chưa thật sự vào cuộc giúp tôi nhận lại nhà mình.
Trên đây là đơn kêu cứu của ông Nguyễn Văn Hạnh, Thượng tá, công tác tại Tổng cục Cảnh sát phòng chống tội phạm- Bộ Công an gửi Báo VietNamNet. Đề nghị các cơ quan có trách nhiệm của huyện Từ Liêm và TP Hà Nội xem xét, nếu đúng sự thật thì sớm có biện pháp giải quyết theo quy định của pháp luật, bảo vệ quyền lợi chính đáng của công dân.
-
Ban Bạn đọc.