,
221
9082
Blog Radio
blogradio
/blogviet/blogradio/
1010744
Blog radio 2: Phía trước luôn có một con đường
1
Article
7021
Blog Việt
blogviet
/blogviet/
,

Blog radio 2: Phía trước luôn có một con đường

Cập nhật lúc 12:43, Thứ Sáu, 30/11/2007 (GMT+7)
,

(Blog Radio) - Đường đời không bao giờ là một ngõ cụt. Trên con đường ấy có vô vàn những ngả rẽ, những vòng quanh, hay một chút quanh co, ngoằn nghèo, có khó khăn đấy, những không phải không thể vượt qua.

Blog Radio mời các bạn lắng nghe bài viết: Phía trước luôn có một con đường của tác giả blog HLS

 

Chán đời và bế tắc! Một người bạn của tôi đang mang tâm trạng như thế. Bạn cảm thấy cuộc đời không còn ý nghĩa gì nữa cả. Bạn đang loay hoay ở một “ngã ba đường” của tâm trạng, của tình cảm, của việc chọn lựa cách sống và cách nhìn nhận, giải quyết vấn đề về chính bản thân mình.

Có thể bạn đang lâm vào cảnh tình khốn khổ của một điều chẳng ai muốn, của cái gọi là “chuyện ba người”. Hay có thể gọi đó chỉ là “chuyện hai người” bởi bạn đang yêu, đang ôm ấp một tình yêu đơn phương có phần... mù quáng! (Nhưng khi yêu có mấy ai thấy mình mù quáng đâu kia chứ! Tôi cũng từng mù quáng còn hơn bạn tôi nữa là...).

Nhưng với tôi, sự thể hiện nay a một người”. Câu chuyện của bạn, của chính bản thân bạn, không ai khác, bạn phải tự mình đối mặt, nhận ra vấn đề và vượt qua tình trạng như hiện nay! Tôi sẽ không đi sâu nói về câu chuyện của bạn, về tình trạng hiện bạn đang gặp phải. Tôi không có quyền đó, cái quyền xâm phạm và công khai đời tư của người khác, vẫn đang bị người ta xoi mói từ đời thật đến đời ảo.

Tôi nói về bạn, cũng là tôi nói về chính tôi! Bởi những gì bạn đang trải qua thì tôi, một người bạn cùng trang lứa, cùng học vấn như bạn, có cái “diễm phúc và may mắn” được trải nghiệm qua... trong đau đớn và nước mắt! Bạn cứ khóc đi. Như tôi đã từng khóc. Phải biết khóc để còn nhận ra mình chưa chai lì cảm xúc, mình còn rất nhiều điểm yếu đuối giấu đằng sau cái vẻ ngang tàng, mạnh mẽ, trưởng thành, rắn rỏi, cứng cáp của mình. Nhận ra điều này để biết mình còn phải cố gắng, nỗ lực nhiều hơn nữa để thật mạnh mẽ đương đầu với những khó khăn, thách thức trên đường đời mai này.

Tôi đã từng rơi vào trạng thái chán nản đến vô cùng. Và ngỡ rằng mình đã hoàn toàn bế tắc, bế tắc thật sự với cuộc đời mình, không lối thoát, không hướng đi... Đó là lúc tôi cảm thấy cái ý nghĩa Sống không còn mang nhiều giá trị với mình và chỉ có sự giải thoát một cách tiêu cực họa chăng là giải quyết được tất cả! Đó là khi tôi không nghĩ đến bất cứ điều gì nữa, những điều mà khi "tỉnh" ra thì thấy đó vẫn là những điều đẹp nhất, quý nhất mà Cuộc đời ban tặng cho mình: Gia đình, cha mẹ, những tình cảm thân thương của bao người, bè bạn, nghề nghiệp, những thú vui, những kiến thức và khám phá về thế giới muôn màu, những vùng đất xinh đẹp, quê hương... hay những điều rất nhỏ bé như một buổi sáng bình yên bên tách cà phê, một bản tình ca ngọt ngào, một bộ phim hay, hoặc một con khô sặc nướng và chung rượu đắng môi, rồi xuống một câu vọng cổ trong chiều mưa... tất cả, tất cả đều là những điều tuyệt diệu là Cuộc sống đem lại cho tôi, cho bạn, cho mọi người. Và hơn hết, điều đẹp nhất mà Cuộc đời ban tặng cho mình, đó là chính mình. Với tôi là thế!

 

Khi tôi ở trong tình trạng “ngõ cụt cuộc đời” ấy, cũng là lúc tự mình đối mặt với chính mình để chiêm nghiệm lại rằng: Liệu với mình, cuộc đời đã là ngõ cụt? Phải chăng ta không còn lối đi nào khác? Bế tắc thật sự chăng? Sẽ ra sao nếu mình thoát khỏi sự bế tắc này, trong sự ích kỷ vui sướng của riêng mình là nỗi đau của người ở lại? Còn đó giấc ngủ chập chờn của Má vì tôi thường về muộn mỗi tối, để chỉ với một câu nói “Có canh trong tủ đó S, hâm nóng lại đi rồi ăn” cũng đủ thấy ấm lòng. Còn đó những ngày ốm nặng, bạn bè vào thăm, ở lại canh chừng vì sợ nửa đêm tôi trở mệt hơn. Còn đó những chiều ngồi lai rai với bạn bè, đồng nghiệp, bàn chuyện đông chuyện tây, chuyện gia đình đứa này, công việc đứa kia... hỏi han nhau dăm ba câu, há chẳng phải quý? Và còn đó những ước mơ chưa thành, phải “đi đó đi đây”, lên đỉnh Hoàng Liên Sơn cho xứng với cái tên, thăm “Vạn Lý Trường Thành” để được phong tặng cái danh “hảo hán” với đời, sang Tây Ban Nha để còn ghé sân Bernabeu xem anh bạn Raul Gonzalez và Real đá đấm thế nào nữa chứ!...

Còn quá nhiều điều để tôi phải làm trên cuộc đời này. Còn quá nhiều điều cực kỳ có ý nghĩa để, mà không phải, buộc tôi phải tiếp tục đi, và tìm một lối đi cho mình hướng tới tương lai. Tôi đã tìm ra được lối đi ấy. Nó không phải sự khám phá to tát nào cả. Lối đi ấy vẫn là lối đi của ngày hôm qua, ngày hôm nay tôi đã đi. Lối đi ấy chỉ khuất lấp sau những nỗi buồn và sự tuyệt vọng của tôi như đám sương khói mù mịt vây quanh mình khiến chẳng nhận ra gì cả.

Tìm ra lối đi từ trong tâm trạng ngỡ như là bế tắc của mình, vậy nên, tôi cũng mong bạn sẽ tìm ra được lối đi tiếp tục cho bạn trên đường đời còn dài, dài lắm. Hãy cho mình một vài phút lắng đọng trong lòng, chỉ vài phút thôi, tin rằng bạn sẽ thấy con đường bạn đang đi không hề là ngõ cụt.

Đường đời không bao giờ là một ngõ cụt. Trên con đường ấy có vô vàn những ngả rẽ, những vòng quanh, hay một chút quanh co, ngoằn nghèo, có khó khăn đấy, những không phải không thể vượt qua. Và con đường ấy chỉ khép lại, là một ngõ cụt không lối thoát nếu như chính bạn mặc nhiên nghĩ rằng: Ta đã không còn lối thoát!

Tác giả bài viết
Tác giả bài viết

Tin tôi đi bạn, phía trước, luôn có một con đường!

Blog Radio theo Blog Raul HLS: “Tim ta chôn chặt khối tình. Tình trong giây phút, mà thành thiên thu!”

 

Ho ten: Hoàng Liên Sơn
Email: raul_hlson@yahoo.com
Tieu de: Niềm vui khi được chia sẻ
Noi dung: Mình rất vui khi biết đã có nhiều bạn đọc và chia sẻ tâm trạng, suy nghĩ của mình qua bài viết này. Thật sự chính mình cũng thấy bất ngờ với radio blog, khiến bài viết của mình có một sắc diện mới. Đặc biệt giọng đọc ấm áp của PTV đã khiến mình bị lôi cuốn... với chính những dòng chữ của mình! Niềm vui khi được các bạn chia sẻ và niềm vui lớn hơn khi được chia sẻ cùng các bạn. Không nghĩ rằng những câu chuyện của riêng mình, của một vài người bạn thân mà qua đó mình viết lên entry này lại cũng là những câu chuyện của các bạn. Vậy nên mình càng thấy ấm áp và hạnh phúc để vững bước đi trên con đường phía trước của mình. Bởi trên con đường đó, có những sự động viên, chia sẻ của các bạn để mình không cảm thấy lẻ loi, cô độc trên con đường dài và lắm chông gai của cuộc đời. Mình sẽ gửi e-mail cho từng bạn sau nhé. Thân ái chào các bạn!

 

  Phản hồi của bạn đọc: 

Ho ten: Nguyễn Thị Thu Uyên
Dia chi: Đà Nẵng
Email: hoatuongvidn@yahoo.com
Tieu de: Tình trong giây phút…
Noi dung: Mình thật vui đã tìm được hướng đi mới cho mình khi bắt gặp bài viết này.

Ho ten: Hoàng Thị Thuận
Dia chi: Bắc Ninh
Email: sakura41142000@yahoo.com.vn
Tieu de: Niềm tin cho tôi
Noi dung: Cám ơn bạn đã cho tôi biết tôi phải làm gì trong lúc này!

Ho ten: Mercury83
Dia chi: BLOG RADIO2
Email: thuybui_mercury83@yahoo.com.vn
Noi dung: Chào bạn! Tôi thật sự cảm thấy thật đồng cảm khi đọc bài viết của bạn. Có lẽ tôi cũng đang trong một tâm trạng như bài viết của bạn. Con đường đời thật khó khăn và lắm chông gai, đôi khi lại thật nhiều ngã rẽ mà ta thì không biết nên đi theo ngã nào. Bạn nói đúng! Không có con đường nào là cụt cả. Chỉ khi ta nghĩ nó là cụt thì nó là cụt mà thôi. Cám ơn bạn đã post bài viết này để tôi còn nhận ra rằng không phải ta là một người vô vọng, mà là ta chưa thực sự nhìn ra cho mình mọt con đường mở mà thôi. Cám ơn bạn thật nhiều!

Ho ten: Lê Hoàng Nhật Mai
Dia chi: 12/25/168 Hồng Mai HN
Email: Radio2
Noi dung: Tôi đồng ý với cách nhìn của bạn. Tôi cũng là người gặp nhiều chuyện không may và nhiều chuyện buồn song tôi luôn biết tìm cách lấy lại được ý nghĩa cuộc sống trong những điều thật sự giản đơn đó là tình cảm gia đình và những công việc mà mình yêu thích hay đơn giản chỉ là làm một việc tốt tự dưng những điều đó làm cho tôi thấy vui và vượt qua được nỗi buồn và câu thành ngữ tôi yêu thích chính là: "Thuyền đến cầu ắt sẽ thẳng".

Ho ten: Nguyen Duc Tuan
Dia chi: Ha Tay
Email: ndt_186@yahoo.com.vn
Noi dung: Cảm ơn bạn nha! Tôi cũng đang trong tình trạng như vậy. Nhưng đọc xong bài của bạn tôi nghĩ thật sự mình phải dũng cảm, phải dành chiến thắng - chiến thắng chính bản thân mình! Đôi khi chiến thắng chính bản thân mình, những ý nghĩ hèn nhát trong tâm trí lại là chiến thắng vinh quang nhất. Cảm ơn bạn thật nhiều!

Ho ten: Thu Trà
Dia chi: Bắc Giang
Email: Hoahongvecxay0019
Noi dung: Tôi đang rất buồn, lang thang trên mạng và đọc được bài của bạn. Tôi thật sự thấy mình được an ủi phần nào, công việc, tình yêu, gia đình đang làm tôi cảm thấy nặng nề… gần như tôi không biết phải làm gì nữa, tự an ủi mình bằng những bài viết này thấy khá hơn nhiều, cám ơn bạn!

Ho ten: gonewiththewind
Email: g0newjththewjnd@yahoo.com
Noi dung: Sáng thứ 7, lướt qua blog thấy hạnh phúc hơn khi đọc được cái “tôi” mà mình đánh mất. 1 tháng trước tâm trạng của mình cũng như bạn… mình còn nghĩ tới cái chết nhưng cuối cùng mình nhận ra như thế thật yếu đuối, bỏ cuộc lần này sẽ không có cơ hội cho lần sau. Cám ơn bạn về bài viết.

Ho ten: Nguyễn Mai Liên - Email: lentlily_love_2009@yahoo.com
Noi dung: Tôi đã từng nghĩ đến những điều tệ nhất để giải thoát cho mình để người hối hận nhưng vì sao lại phải làm như vậy. Tôi đã đọc đi đọc lại bài viết của bạn để thấy trân trọng mìh hơn tôi sống không phải chỉ mình tôi mà còn vì gia đình nữa mà vì bố vì mẹ luôn yêu tôi,vì những kiến thưc tôi đang học để truyền đạt cho những học sinh thân yêu cua tôi nữa…

Email: hoatuongvidh@yahoo.com
Tieu de: Hãy chia sẻ cùng tôi
Noi dung: Tôi cảm ơn, cảm ơn bạn khi tôi đọc được bài viết của bạn... tôi đang rơi vào trạng thái như những gì bạn đã viết. Một người như tôi mà lại rơi vào trạng thái này, khi tôi dang chuẩn bị thi, tôi có cảm giác như tôi đang thất bại. Gia đình bạn bè đặt niềm tin vào tôi, tôi không thể mãi như thế này được hai ngày nữa là tôi thi rồi chưa bao giờ tôi lại khóc trước mặt người khác trước mọi người tôi là một người cứng rắn giờ đây. Tôi rất mong nhận dược sự chia sẻ của các bạn.

Ho ten: Triệu Yên
Dia chi: Hà Tây
Tieu de: To hoatuongvidh: Bạn ơi! Bạn rất tuyệt vời bạn biết không!!!
Noi dung: " Start - up" là một cuốc sách rất hay cho những ai đang đứng trước ngã rẽ cuộc đời. Trong đó có câu " Có nhiều người không dám bước đi vì sợ gãy chân, nhưng nếu không bước đi thì khác nào chân đã gãy". Sợ hãi là kẻ thù rất nguy hiểm, muốn vượt qua nỗi sợ hãi, trước hết phải tạo lập cho mình một niềm tin, có tin vào chính bản thân mình thì người khác mới có cơ hội tin vào mình, nghĩ về những gì tốt đẹp nhất để động viên mình bước tiếp! Niềm tin sẽ mang đến cho chúng ta rất nhiều điều kỳ diệu! Bản thân bạn cũng chính là một điều kỳ diệu của cuộc sống rồi, vì vậy hãy tin vào chính bản thân mình nhé! Bạn sẽ thi tốt! Mong bạn có thât nhiều niềm vui trong cuộc sống! Chúc thành công!

 

Ho ten: Hoàng Ngọc Sơn
Dia chi: Bắc Giang
Email: chuotchet_yeukoem@yahoo.com.vn
Tieu de: hayhay
Noi dung: chào các bạn! Blog của các bạn thật sự rất hay.mình rất thích nghe.

,
Gửi cho bạn bè In tin này
Ý kiến của bạn
Ý kiến bạn đọc
,
,
,
,