221
450
Bạn đọc
bandocviet
/bandocviet/
1289392
Lấy chồng lâu...nhưng nay tôi mới thật sự là đàn bà
1
Photo
null
Lấy chồng lâu...nhưng nay tôi mới thật sự là đàn bà
,

Anh cũng đã thú thật hết với tôi… Ở bên cạnh tôi và bé My, anh đã muốn mình là một người đàn ông thực thụ, anh muốn tránh xa những người đàn ông khác chỉ để sống trọn vẹn với mẹ con tôi.

Nguồn: tinmoi.vn
Nguồn: tinmoi.vn

Chết điếng người khi trở về nhà, những tưởng tạo bất ngờ cho chồng mình sau chuyến công tác dài ngày, khi trở về Hà Nội không gọi chồng ra đón như mọi lần mà tự về. Nhưng người tạo bất ngờ lại là anh, tôi sốc khi mở cửa phòng nhìn thấy anh trần truồng nằm bên cạnh một người đàn ông.

Tê tái, sốc nặng… tôi gào lên, rồi lao ra khỏi nhà. Cảm giác không bao giờ muốn quay trở lại đó nữa, ngôi nhà hạnh phúc mà tôi cất công vun vén, giờ sụp đổ dưới chân vì chồng tôi phản bội. Đau đớn tột cùng, khi anh ngủ với “trai” ngay trong phòng ngủ của vợ chồng tôi.

Tôi khóc, khóc thật nhiều cho tủi hờn tan biến. Tôi không tin anh là người như thế, bao năm nay anh bình thường, sao giờ lại như thế này. Người chồng, đầu ấp tay gối với tôi mà lại như vậy… trước khi là chồng, là người yêu… chúng tôi từng là bạn của nhau. Vậy mà tôi không hề hay biết về lối sống lệch lạc của anh.

Anh là người đàn ông đầu tiên trong đời tôi, tôi chưa từng quan hệ với ai trước đó ngoài anh để có thể so sánh, nhưng tôi vẫn cảm nhận chồng mình không phải một người đàn ông “giỏi” trong chuyện đó. Vì khi vợ chồng gần gũi, không có sự mê đắm của hai người yêu nhau, sự khao khát cháy bỏng mà chỉ hời hợt, như một điệp khúc thường ngày… ở bên chồng chưa bao giờ tôi cảm nhận được anh trọn vẹn, như người ta vẫn nói thì hoàn toàn tôi chưa một lần "lên đỉnh" với chồng mình. Giờ thì tôi đã hiểu, sao tôi không thể có hạnh phúc vẹn toàn như bao phụ nữ khác, vì chồng tôi vốn đâu như người đàn ông khác mà tôi đòi hỏi điều đó.

Đêm đó, tôi đã không về nhà, con thì gửi ở nhà ông bà ngoại từ trước. Tôi tắt máy, tôi biết chồng tôi sẽ tìm gặp tôi, giờ phút đó tôi không thể nhìn con người đó. Lang thang, khóc, vật vã, mỏi mệt tôi táp vào một quán nhỏ bên đường… Hà Nội thật rộng lớn, nhưng cũng nhỏ bé khi mà ở đó tôi gặp lại Nam, người bạn cũ. Nam là mối tình đầu của tôi, nhưng đó chỉ là tình yêu của học sinh, khi Nam cùng gia đình chuyển vào Nha Trang, thì tình yêu đó cũng hết, chúng tôi chỉ còn là bạn.

Nguồn: honglam.vnweblogs.com
Nguồn: honglam.vnweblogs.com
Nhìn vẻ mệt mỏi của tôi. Nam biết tôi có chuyện và chỉ cần một câu hỏi thăm của Nam lúc đó cũng làm tôi òa khóc, đêm đó tôi đã kể hết chuyện của mình cho Nam nghe, tôi khóc như một đứa trẻ… rồi ngủ vùi trong vòng tay Nam. Cũng từ đó, Nam là chỗ dựa cho tôi trong những lúc tôi yếu mềm.

Nhà thì vẫn phải trở về, Nam khuyên tôi về và đối mặt với chồng mình, đối mặt với sự thật, dù sao cũng cần có một cuộc nói chuyện thẳng thắn chứ tôi không thể mãi trốn chạy. Về nhà mình mà sao chân tôi nặng trĩu, chồng tôi đã đón con về, nhìn con vui vẻ bên anh… tôi lặng lẽ vào phòng con ngủ. Từ hôm đó, tôi chuyển sang ngủ với con… anh cũng đã thú thật hết với tôi, rằng từ khi yêu và lấy tôi, anh cũng rất muốn trở lại là một người bình thường như bao người đàn ông khác. Ở bên cạnh tôi và bé My, anh đã muốn mình là một người đàn ông thực thụ, anh muốn tránh xa những người đàn ông khác chỉ để sống trọn vẹn với mẹ con tôi. Nhưng khi gặp người đàn ông đó, đồng nghiệp mới của anh thì anh đã không cưỡng lại được, khi mà hai người họ cùng một thế giới… chuyện xảy ra sau đó thì tôi đã thấy hết. Anh không thể biện mình cho mình, nhưng anh mong tôi tha thứ, vì gia đình, vì bé My…

Chuyện gia đình như thế, tôi chẳng thể tâm sự cùng ai. Tôi chỉ biết tìm đến Nam, dù sao người đó cũng biết hết chuyện của tôi rồi… trong những lần tìm người chia sẻ đó, tôi và Nam đã ở với nhau. Lần đầu tiên tôi cảm nhận mình là đàn bà thực sự, khi ở cạnh Nam, tôi được yêu, được cảm nhận hết ngọt ngào của chuyện chăn gối. Những việc Nam làm, chưa bao giờ chồng tôi làm vậy. Ở cùng một người đàn ông thực sự, tôi mới thấy mình là đàn bà.

Ra ngoài tôi vui vẻ với Nam, cũng thấy mình hư hỏng nhưng tôi không cưỡng lại được chuyện đó, có phải vì tôi chưa từng được như thế… Trở về nhà, nhìn con gái nhỏ chỉ thấy thương cháu vì gia đình tôi không thể trọn vẹn. Chồng tôi dù có cố gắng hàn gắn, tôi cũng khó có thể gần gũi anh khi mà cứ bước chân vào phòng hai vợ chồng là cảnh tượng đó lại hiện ra trước mắt tôi. Tôi chỉ là một người đàn bà yếu mềm, tôi cần một người đàn ông thực sự… ngoài cuộc sống gia đình, lo toan con cái, tôi cũng có những khát khao riêng, tôi muốn mình được hạnh phúc như những người đàn bà khác…

Ngọc Nga (Hà Nội)

,
Ý kiến của bạn
,
,
,
,
,
,
,